Hai vợ chồng tôi đề ra "chính sách siết chặt chi tiêu" mùa dịch, để có khoản dự trữ. Nhưng khi biết chuyện này, nhà chồng không hài lòng chút nào.
Chị gồng mình cứng rắn để trừng trị chồng, khiến anh phải khổ sở khi phải sống trong cảm giác của người có lỗi...
Anh nói muốn nghỉ việc vì thấy đầu tư tiền ảo có vẻ mang về nhiều lợi nhuận, trong khi công việc hiện tại có quá nhiều áp lực.
Chị luôn giữ khoảng cách với mẹ chồng vì bà khó tính. Nếu không có việc gì, chị cũng ít về quê giáp mặt mẹ.
Chị bạn của tôi xinh đẹp, sắc sảo, và đã ly hôn. Bao người nhòm ngó nhưng chị vẫn một mình. Nếu có ai hỏi, chị cười lớn: "Ế rồi".
Tôi là ai mà phải có trách nhiệm lo cho mẹ con Thoa? Thoa “xài hàng” có vấn đề lại đòi... bảo hành hay sao?
“Vợ chồng chỉ có chấp nhận chứ không thể thay đổi nhau”, Thư từng thấm nhuần câu nói này, nhưng trải nghiệm lần này của cô hoàn toàn ngược lại.
Sự chênh lệch trình độ đã làm cho những cặp vợ chồng dù ở ngoài hình thức không lệch pha, nhưng nội bộ bên trong thì có độ vênh không hề nhỏ.
Tấm lưng đã mỏi lắm nhưng vẫn cố gồng lên cho vững, bởi sau lưng là mẹ, là con, là bàn tay người thân yêu bấu víu, nương tựa vào đó.
Ông bác sĩ dặn đi dặn lại: “Thắng “Cô Vy” hay không phụ thuộc vào khả năng tự lực chiến đấu của em".
Thương nhất là các cháu bé, có bé chỉ vài tháng tuổi. Hành trình hơn hai ngàn cây số, người lớn còn kiệt sức, trẻ nào chịu thấu.
Chắc chẳng ai có kiểu cách giống như má con tôi. Má chồng gì mà con dâu bệnh là bữa cơm nào cũng bưng chén, đút cho từng muỗng...
Buổi tối, khi con say ngủ, chị nhìn vết thương, nước mắt cứ thế trào ra. Sao mà chị thấy mình tệ, sao mà chị thấy hối hận thế này.
Mỗi khi nấu ăn, tôi luôn nghĩ sẽ nhận được lời khen của bà xã và mấy đứa nhỏ, nào ngờ bị vợ chê, vợ nhăn hoài, cũng buồn… năm phút.
Chị nói, sau 20 năm chung sống, bây giờ chị và anh xem nhau như hai người bạn.
Quả thực, tôi thấy mình may mắn khi gặp đa số người bán hàng online tử tế, có tâm.
Đến lần test thứ 6 thì tôi chính thức 2 vạch và trở thành F0, nhưng thật may chồng con tôi vẫn an toàn.
Tôi bực bội khi thấy chị biến mình thành "hoa hậu thân thiện", để cuối cùng bị giễu cợt, xúc phạm.
Tôi nhiễm COVID-19 khi ngày dự sinh chỉ cách 4-5 tuần. Tôi hoang mang, suy sụp vì sốt cao, khó thở và càng tuyệt vọng khi hay tin cả nhà là F0.
Cô con dâu tiểu thư không thể ăn sáng theo kiểu của nhà chồng, cũng không thể chịu được mùi thức ăn đông lạnh...
Đầu tôi “ong” lên cả ngàn lần câu hỏi: Vì sao tôi là người duy nhất không ra khỏi nhà suốt 4 tháng mà lại “dính” COVID-19?
Nghe lời chị, tôi bừng tỉnh. Thay vì tập trung quá nhiều vào việc than thân, sao tôi không thử mở lòng cảm nhận từ phía chồng?
Chị từng bóng gió xem nhẹ vai trò của chồng, vậy mà qua 4 tháng, chị thấy nhớ anh quá chừng, cần anh hơn bao giờ hết.
Biết mình là F0, tôi không hoảng loạn, cũng chẳng lo lắng. Bởi vì tôi tin mọi việc xảy ra đều là cần thiết và đúng thời điểm.
Bà cực khổ bao năm, không dám ăn một miếng ngon, không ngờ cuối đời lại trắng tay bởi ông chồng chỉ tin tưởng con dâu.