Cháu và người yêu của cháu quả thực khác nhau, và có lẽ đã khác ở cái mức “báo động”.
Nếu các chị đã hỏi “có chồng để làm gì”, cũng nên thử hỏi lại “có vợ để làm gì”...
Đèn sáng, đập vào mắt Dung là cảnh tượng kinh hoàng: chồng nằm sóng soài trên nền gạch với cánh tay và đầu gối tươm máu.
“Thính” dở thì bị xầm xì phê phán, “thính” thơm thì bị “gato” hoặc bị kẻ xấu “đớp thính”, lợi dụng...
Ngoài cái vỏ quyết đoán của má, lại là một tấm lòng yêu thương con cái đến vô cùng.
Chúng ta cần những ngày sống chậm như... rùa để cho phép mình được thoát khỏi thế giới ồn ã, tất bật ngoài kia.
Có thể bố cháu vẫn đang xem việc suốt đời độc thân chính là một cách thực hiện trách nhiệm và tình yêu của một người cha.
Chị không nỡ giận chị Hai, cũng không trách má, nhưng chị cũng là con của má, phải đâu bụi chuối lượm về như lối xóm trêu đùa…
Ly hôn chừng hai tháng thì mẹ bé chịu hết nổi. Chiều đi làm về phải ba chân bốn cẳng đón con. Bạn bè rủ tụ tập là không đi được.
Con gái bị kẹt lại giữa tâm dịch COVID-19, tôi không còn cách nào khác phải cầu cứu người phụ nữ ấy trợ giúp...
Lần nào đưa tiền cho em, chồng cũng nói: “Sướng nghe, tháng nào cũng có người đưa tiền cho xài”. Mỗi lần nghe câu đó là em nổi nóng, muốn… gây lộn.
Nửa đêm, chồng thông báo: “Từ giờ anh sẽ cầm tiền, không đưa tiền cho em nữa”. Tôi như chết đứng.
Môi trường sống văn minh, khung cảnh đẹp đẽ, hữu tình, với kiểu yêu lãng mạn, sự ngọt ngào, ga-lăng, là những điểm mạnh của trai ngoại.
Người lớn xúm vào bàn cách tách gỡ cặp đôi, nhưng gỡ không ra. Bọn trẻ nói làm dữ quá chúng sẽ bỏ đi xứ khác, hoặc cùng chết.
Mới một lần chồng say nắng thế này thôi, cũng đủ khiến gia đình tan nát, khiến cô đau đớn không thể thở được nữa rồi...
"Cứ tụ tập buôn dưa với chúng bạn để rồi so sánh này kia. Đang yên đang ổn mà cứ muốn thay đổi với làm mới", anh giận dữ xổ một tràng.
Chưa biết ất giáp, bà có thể mắng xơi xơi một người dưng, thì về làm dâu rồi, cô khó mà sống yên.
Bước vào hôn nhân với xúng xính váy cưới, thì khi ra toà, Hằng cũng bỏ ra gần 2 triệu đồng cho "chiếc áo ly hôn". Nghe thật kỳ lạ, khó tin.
Bàn tay còn có ngón ngắn ngón dài, con người khi thăng lúc trầm là chuyện bình thường của cuộc sống mà thôi.
Tình huống dở khóc dở cười xảy ra trong đám cưới ở Đắk Lắk, khi tình hình dịch COVID-19 căng thẳng...
Mới đầu Thu cũng muốn nhường nhịn, nhưng chị dâu ngày càng quá đáng nên cô quyết định "ăn miếng trả miếng".
Nhìn chồng tôi ngày càng phong độ, cư xử chừng mực, lại là bố của con tôi, tôi quên hẳn đi những đau khổ cũ.
Đùng một cái, Linh bị một cơn đột quỵ. Ai cũng ngạc nhiên, rằng tại sao Linh trẻ, đầy năng lượng như thế, mà lại đột quỵ?
Ông chồng mới rít lên: “Còn tình ý như vậy thì về với nhau đi!”, dù việc chào hỏi chị vợ và chồng cũ không có gì quá đáng.
Là định mệnh hay là thử thách, đều đúng, và vì COVID-19, khái niệm “tự do địa lý” đang gần như hão huyền.