Đêm Giáng sinh, chị chấp nhận điều ra tiếng vào, chấp nhận việc chồng ở bên vợ cũ, con thơ.
Cuối năm, khi người này thu hồi vốn, cũng là lúc người khác bị chủ nợ gõ cửa, xiết nợ. Bi kịch tài chính đang ảnh hưởng trực tiếp tới hôn nhân...
Nếu không còn mơ ước và hy vọng vào những điều đẹp đẽ (dù không chắc những mơ ước ấy có thành sự thật) thì cuộc sống này buồn tẻ biết bao...
2 giờ đồng hồ sáng thứ Bảy trở thành nỗi “bất hạnh hôn nhân” của chị.
Các bạn chê cháu nhỏ con, “pê đê”, không cho chơi cùng; chửi cháu ngu khi cháu trả lời sai… Quá đáng hơn, họ còn “bốc hốt” cháu.
Nếu xung quanh không ai tâm lý, hiểu biết, chia sẻ, người phụ nữ đang đối phó với những khủng hoảng tuổi trung niên dễ thấy cô đơn trong nhà.
Vì cái tật “ôm hết đắng cay”, chị luôn trong trạng thái mệt mỏi, chịu đựng. Khi chuyện vượt quá giới hạn chịu đựng, chị lại không tiếc lời trách mọi người.
Sau thời gian dài chịu cảnh tường có mắt vách có tai, một số phụ nữ vẫn lâm cảnh “rụt rè” trong chuyện chăn gối.
Khi đã thực sự trân trọng và yêu thương nhau, người ta sẽ tìm cách tháo gỡ thay vì tìm lý do để từ bỏ.
Khi tôi cưới vợ, bác Hai tìm cách mời cha về dự lễ, nhưng ông không hồi đáp. Sau này, tôi không nghe tin tức gì về cha nữa.
Buồn, anh tìm đến bia, rượu. Đi làm đã mệt, còn gặp vợ không biết điều, anh sợ về nhà.
World Cup đã đi đến cuối chặng đường và tôi đã thành công khi giữ chân chồng ở "sân nhà" gần 1 tháng.
Má nằm viện 3 tháng, Út bán bầy heo, bán cả vàng cưới cũng chẳng thấm vào đâu. Anh Hai than không có tiền, vợ anh giàu nhưng quản kỹ lắm.
Chẳng thể sống chung, nhưng cũng không thể ly hôn, Hằng bế tắc trong mối quan hệ tồi tệ với người chồng tệ bạc.
Có 2 bà vợ, mà về già không được chung sống với bà nào, thật là thảm cảnh. Lỗi này tại ông chứ ai!
Tôi đau đầu vì chồng cũ là người làm hôn nhân tan vỡ, lại vô lý trong chuyện phân chia tài sản.
Hơn 30 năm qua, má không biết thế nào là hạnh phúc. Ba là người gia trưởng, không quan tâm đến cảm xúc của vợ, luôn bắt người khác phải phục tùng.
Từ khi tôi thất nghiệp, chồng quyết định tự giữ tiền, chỉ đưa cho tôi nếu tôi nói cần chi tiêu khoản gì đó hợp lý.
Anh tôi đem đơn nộp lên tòa án, vợ anh quýnh quáng. Ba má tôi khuyên nhủ, nhưng anh dứt khoát: “Con muốn làm lại cuộc đời”.
Đa số nam sinh bị quấy rối mà không biết, thậm chí còn tưởng là người ta trêu đùa, khen ngợi.
Tôi không thể trả nhà để lấy tiền lại, càng không thể “ép” gia đình anh trai chồng ra khỏi nhà.
Nghe mẹ nặng nhẹ với chồng, Loan biết mình đã đúng. Ngày Tết cũng như ngày thường, dù kẹt tiền đến mấy, Loan cũng không muốn mượn tiền mẹ chồng.
Chấp nhận tóc bạc, da nhăn và biết yêu cả những dấu vết không còn trẻ. Vì đó là cách thời gian lưu dấu những tháng năm mình đã được sống.
Không phải những nỗi buồn của chị không ý nghĩa mà chẳng qua chỉ vì chị là vợ của anh, còn anh đang bận đi chăm sóc nỗi buồn của người khác.
Nhiều người cho rằng sau tuổi 50, “mất sức chiến đấu” trong chuyện giường chiếu là thuận theo lẽ tự nhiên.