Có lúc tôi nghĩ hay là mình khuyên con ly hôn, đem hai đứa cháu về ở bên ngoại cho yên ổn. Ít ra cũng cứu được hai đứa trẻ.
Chị dặn chồng: "Em bệnh thế này, không nói trước được. Lỡ em có gì, anh đừng đối xử tệ với hai con".
Gần đây, vơ tôi thường nói: “Lúc nào cũng được, không cần cố!”. Thế nghĩa là có chuyện phải không bác sĩ?
Về làm dâu nhà giàu sung sướng thế nào? Hay khi ly hôn cũng trắng tay mà thôi?
Hình ảnh cậu bé ngồi bệt ở thang máy cùng đám hành lý để... bỏ nhà ra đi khiến nhiều người bật cười.
Khi có giấy triệu tập lần một của tòa, tôi bần thần bởi nó đến nhanh hơn dự đoán. Nhưng với bản lĩnh đàn ông, tôi vẫn tỏ ra như không.
Vợ tôi đồng ý với điều kiện, sau khi hoàn tất giấy tờ thì sổ đỏ phải sang tên cho chúng tôi, coi như vợ chồng tôi mua lại.
Nói không phải ác, nhưng từ khi chồng mất, cuộc sống của tôi dễ thở hơn. Tôi tránh được những lo sợ nơm nớp và đòn roi bất ngờ.
Bạn tôi, rất nhiều người cứ nhắc đến việc làm đẹp cho bản thân lại chép miệng, thở một hơi: “Sửa soạn để làm gì?”.
Chị chồng ly hôn, dự định đưa con về ngoại ở. Vì thương con gái, mẹ chồng bắt đầu đối xử tệ với con dâu và cháu nội.
Cháu có chứng cứ để cảnh báo mẹ về một vụ lừa tình, lừa tiền, nhưng mẹ cháu không tin, cho rằng chị em cháu dựng chuyện nói xấu ông ta.
Mấy chị đang lo giữ chồng nên nhớ: nếu bồ nhí mà cố ẩn mình, cố giấu, thì các bà vợ lớn không thể nào biết được.
Tôi thấy mệt mỏi khi phải đối phó với con riêng của chồng ở cái tuổi đã về chiều, nhưng chẳng biết nói sao.
Thoạt nghe chuyện bà cụ U80 cùng "hội chị em bạn dì" kéo nhau lên thủ đô “dằn mặt” bồ nhí U60 của chồng, tôi nghĩ các cụ rất... chất.
Tính nết vợ anh bình thường cũng ngoan hiền, chỉ mỗi cái tật hay “làm nư”, tự ái nổi lên là “làm nư”.
Nhìn chị và người đàn ông đó thân mật, em đoán chắc họ là người tình của nhau. Em biết chị lừa dối chồng nên mới đòi ly thân.
Vợ chồng đã về hưu, cháu nội cháu ngoại đều có, vậy mà cứ say xỉn, anh Minh lại vác dao đòi chém chết chị Ngọc.
Một mẹ già bằng ba Osin, thế mới biết ngày trước mẹ chồng tôi vất vả thế nào với đống việc nhà.
13 năm chung sống. Gần đây, vợ chồng hay nói với nhau về chuyện có còn yêu nhau không.
Vợ tôi luôn trang điểm rất kỹ lưỡng, rất mất thì giờ trước thời điểm hẹn hò giường chiếu.
Mới bước vào quán, tôi đã nghe bạn la to như thể trúng số: “Tao tự do rồi, tao ly hôn được rồi!”.
Mẹ bảo sẽ giúp tôi bí mật có thêm con với người khác. Tiền bạc bà lo hết, bà còn có thể chọn người ưng ý giúp tôi.
Dắt Quỳnh vào một shop nội y, tôi nghe con bé nói: “Trời ơi sao nhỏ xíu vầy mà những 300 ngàn đồng, em toàn mua có mấy chục à”.
Thấy con khóc, ấp úng nói không thành lời, tôi cũng khóc theo. Kể từ giây phút đó, tôi thề sẽ làm lại cuộc đời, có trách nhiệm với con.
Cuộc hôn nhân cũ vẫn là một nỗi ám ảnh kinh hoàng. Nay em đã ly hôn được rồi nhưng chồng cũ vẫn quậy phá điên cuồng.