Tôi lặng người nghe những lời thấm thía đó. Sao bao lâu nay ở bên mẹ, tôi lại không ngộ ra được những điều chí lý ấy?
Hôn nhân là sự cam kết lâu dài mà hai bên cần vun đắp. Nhưng khi mọi nỗ lực đều bế tắc, thì buông tay có lẽ là hơn.
Chỉ vì hèn nhát không dám ly hôn, tôi đã dẫn cuộc đời mấy mẹ con vào ngõ cụt tăm tối.
Chồng em đã qua một lần say nắng. Bây giờ em không biết có tiếp tục sống chung nổi không.
Chỉ trong ba tháng, tôi lần lượt chứng kiến hai người bạn ly hôn. Sau đó, hai người đi hai con đường khác hẳn.
Em biết mẹ đã quyết định quên đi, không nhắc chuyện cũ nhưng trong lòng em vẫn nghĩ đến cha ruột của mình.
Trong lúc tôi đau khổ nhất, mẹ chồng đã đứng ra che chắn, bảo vệ tôi.
Tối đó, anh về nhắn một tin đề nghị chia tay. Anh nói anh mệt mỏi...
Hãy cân nhắc bởi khoe khoang đôi khi hun nóng nhiệt huyết, và ngược lại khiêm tốn, rụt rè lại làm tụt hứng, gây tự ti nơi người đàn ông.
Ly hôn không tốt - không xấu, đó là một quãng đời bình thường. Khi bạn chọn rẽ sang hướng này, tức là bạn đã bắt đầu con đường mới.
Chị đắm chìm trong ảo tưởng rằng mình là người quan trọng, chồng con chỉ như cây tầm gửi sống nương vào chị.
Tôi được biết tất cả các bà các cô, ai cũng có quỹ riêng. Nói là quỹ riêng, chẳng qua là khoản cất riêng đề phòng thôi...
Chúng ta chỉ nhìn những hạnh phúc trên Facebook mà không thấy giọt nước mắt phía sau. Ta có cảm giác thế gian này chỉ riêng mình bất hạnh.
Sau hai năm ly hôn, Thạch ngày càng sa sút. Trong khi đó, Thủy không chỉ trẻ đẹp, mà còn mua được nhà và lấy được bằng thạc sĩ.
Người bạn hỏi nửa đùa nửa thật: "Có cho mấy đứa về ăn cưới ba nó không?". Chị trấn tĩnh mấy giây rồi gượng gạo: "Về làm gì!".
Chị có quyền được nghỉ ngơi. Mà chị cũng đã nghỉ hưu chính thức rồi còn gì, định là nghỉ ngơi mà cuối cùng còn bận rộn hơn lúc đang đi làm.
Tôi biết, hai bên dòng họ vun vén vào, để chúng tôi không bỏ nhau, tội tụi nhỏ. Nhưng cứ nhìn cảnh anh tự đắc vì được bênh, tôi càng giận.
Gần đây, chồng em thường tranh thủ lúc 2 - 4 giờ chiều để tới nhà quậy phá, kiếm chuyện đánh đập hoặc lôi em lên giường.
Suýt chút nữa, một nhịp nữa thôi, trong nỗi cô đơn của mình, cô suýt nữa buông lơi cảm xúc và thành kẻ xấu, xen vào ngôi nhà người phụ nữ kia.
Chuyện tiền chung - tiền riêng, quỹ đen - quỹ đỏ giữa các thế hệ nhà tôi không bao giờ đi tới kết luận chung được. Còn chuyện nhà bạn thì sao?
Chia sẻ về một rủi ro của đời mình, chị Vân cay đắng lắm. Chị canh chồng, giữ chồng kỹ không ai bằng, vậy nhưng điều chị lo sợ vẫn đến.
Mức độ nào đó, vẻ lực lưỡng cũng đôi phần giới thiệu về “năng lực” của đàn ông, nhưng không phải là tất cả.
Dù tốt xấu thế nào, gia đình vẫn là chiếc nôi đã nuôi mình lớn, vẫn là bến bờ mà lúc nào đó mình sẽ trở về.
“Mình làm gì có quyền ghen?”, Khanh nói rồi nhấn mạnh: “Thật đấy. Mình có thể làm tất cả, nhưng ghen thì không!”
Chuyên gia tâm lý phân tích rằng bạn em có thể mắc chứng ái kỷ. Chuyên gia khuyên em phải thoát khỏi mối quan hệ này càng sớm càng tốt.