Không tiếp tục sống với nhau được thì chia tay, đừng để mâu thuẫn đến mức xô xát, gây thương tích cho nhau như vậy.
Không thiếu các ông vì lời nói kháy “thằn lằn leo cột đình”, “chưa đến chợ đã hết tiền” tức khí sinh huỵch toẹt..., mà thành đề tài đàm tiếu...
Ai cưới chồng chẳng mong gặp người có điều kiện, thương yêu mình thật lòng...
Nhờ việc lên kế hoạch ăn uống, chi tiêu bài bản hơn trước, nên chi phí nội trợ, tiêu dùng trong tháng cũng giảm được một khoản đáng kể.
Ngày yêu nhau, tôi đã biết anh có cá độ bóng đá, nhưng tôi chủ quan nghĩ đó chỉ là niềm vui nhất thời để xem trận đấu hấp dẫn hơn.
Cuộc hôn nhân lần thứ 2 của tôi còn nhiều nước mắt hơn cả lần đầu, nhưng tôi cố cam chịu vì sợ mang tiếng.
Qua được vòng khám sàng lọc để tiêm, tôi nhận ra: chỉ cần có sức khỏe tốt là đã may mắn hơn rất nhiều người bị kẹt lại rồi.
Nhiều hôm, ban ngày rộn ràng với bạn bè cõi mạng, nhưng ban đêm nằm khóc không biết mình đã sai ở đâu mà lại bất lực trong giao tiếp với chồng.
Có ai nằm trên giường bệnh ngắm dãy số dư nhiều chữ số trong tài khoản mà vui?
Chồng đi cách ly, Linh cảm tưởng nhà mình như đoàn tàu bị mất người lái, cứ liêu xiêu, loạng choạng...
Tôi còn nghĩ, có khi lâu lâu mình phải khóc một trận, nhưng rồi nhìn chồng với những sợi tóc bạc lấp ló, lại thấy thương. Khi nào anh mới được khóc?
Tôi buồn, cô độc khủng khiếp. Tôi phải làm sao đây? Bỏ việc, bỏ gia đình hay chấp nhận tất cả, xuống nước năn nỉ tất cả? Tôi thật sự bế tắc…
Dịch bệnh khiến bản năng phụ nữ được đánh thức: bản năng tích cốc phòng cơ, chăm sóc gia đình, bản năng chia sẻ, choàng gánh, yêu thương…
Ba má chồng cũng nhiều lần nói xa nói gần rằng muốn về làm tôm hay làm khô thì ba má tạo điều kiện. Nhưng em thấy mình không thể đổi nghề.
Thật buồn khi nhiều người mặc nhiên coi việc chăm cháu là trách nhiệm của ông bà, không để ý sức khỏe cha mẹ già như thế nào, vất vả ra sao...
Sau mười năm chịu đựng, chị quyết định ly hôn. Từ đó cuộc sống của hai mẹ con là những chuỗi ngày bị truy đuổi bởi người chồng bệnh hoạn.
Khi Loan lấy quà ra, tôi ngẩn người. Mấy cái váy, mấy đôi giày em mang tặng toàn là... đồ cũ.
Được đi làm, Linh thấy thoải mái hơn. Thêm một người kiếm được tiền, dù không nhiều, kinh tế gia đình cũng khởi sắc, Linh vui tươi hẳn.
Tôi lắng nghe cơ thể. Tất cả gần như bình thường. À, thì ra vắc xin COVID-19 sợ người nào chịu vận động và tinh thần phấn chấn.
Anh nói anh sống với vợ không còn cảm giác, chỉ ở bên tôi anh mới được thoải mái và yêu thương. Vậy nhưng tất cả đều chỉ là nói dối.
Hãy dọn dẹp trái tim sạch sẽ. Chỉ khi có một chỗ đẹp đẽ, trong sáng thì mới có những điều đẹp đẽ bước vào.
Sau ly hôn, suốt một thời gian dài chúng tôi không nhìn mặt nhau, luôn lảng tránh nhau. Nhưng giờ đây, chúng tôi đã có thể bắt đầu một tình bạn.
Chỉ cần có tiền đã được bỏ qua, tiền như vật phòng thân, bao biện cho tội lỗi, thì đàn ông sẽ chẳng lăn tăn về lỗi lầm mình vừa gây ra.
Đừng tấn công một cô gái, vì cô ấy nói lên sự thật trong sâu kín của không ít người!
Càng thêm thời gian sống độc thân, Ngân càng hiểu được rằng, nếu không thương thân thì cũng chẳng ai thương mình...