PNO - Mẹ nói "thấy em diện đồ là mẹ về mất ngủ", rằng "sao em ở Sài Gòn mà mặc đồ nhìn còn quê hơn mấy đứa hàng xóm".
Chia sẻ bài viết: |
Thu Thúy 21-11-2021 22:33:41
Tôi thấy bạn cũng nên thỉnh thoảng chiều ý mẹ chồng cho huề, không bỏ đi sở thích của mình mà còn làm đa dạng hơn phong cách nữa ấy chứ
Linh Đan 21-11-2021 22:17:54
Mẹ nói miết rồi sẽ chán, chị tranh thủ mặc đi kẻo mốt lại chán, thời trang cũng hữu hạn chứ đâu có mãi mãi, mình thích đồ gì thì mình mặc đồ đó. Mặc đồ đẹp cũng là liệu pháp tâm lý đó nha!
Thư 21-11-2021 22:15:05
Í, bạn còn trẻ thì lo mà mặc đồ vintage đi, vì khi già lại như tôi thì toàn thích cưa sừng làm nghé thôi nha!
An Tư 21-11-2021 22:06:16
Tủ đồ của tôi toàn là đồ vintage vì tôi không thích những trang phục loè loẹt, đồ vintage còn khiến mình trông lại rất chững chạc ấy chứ
Đức An 21-11-2021 22:04:41
Tôi khoái phụ nữ mặc đầm ôm body, trẻ thì cứ phải khoe, vintage để 40 tuổi mặc cũng chưa muộn!
Khiết Anh 21-11-2021 21:39:33
Nhanh tay mở phim Hàn Quốc cho mẹ chồng coi, các bạn Hàn Quốc mặc đầy mấy cái đồ như thế!
Anh Tuấn 21-11-2021 21:29:48
Mạnh dạn hỏi: đồ vintage có phải là mấy cái đầm như cái váy chống nắng kia không?
Mỹ Hằng 21-11-2021 21:28:27
Mặc đồ vintage nhiều khi thấy lạc loài lắm, có khi tới ông bồ ổng cũng chê, chánnn.
Mi Trần 21-11-2021 21:20:25
Ối giồi ôi, giới trẻ bây giờ toàn mặc đồ vintage mà chèng! Nhà chồng bạn mới là... quê mùa á!
Minh Duyên 21-11-2021 21:18:22
Ngay cả mấy bà chị đồng nghiệp trong công ty tôi, ở ngay TP.HCM mà vẫn chê mấy cái đầm vintage của tôi là già quá, nhưng kệ, tôi thấy đẹp là được!
Em chẳng nên "vui vẻ như chưa từng xảy ra chuyện gì". Rõ ràng là mọi chuyện vẫn còn đang tiếp diễn, và nó khiến em phải đau khổ, mệt mỏi.
Có bao giờ em thử suy nghĩ, em sẽ làm sao trong trường hợp ba mẹ em cũng khó tính và hay xéo xắt với chồng em như vậy?
Em hãy hỏi các con: mẹ phải làm gì lúc này? Và hãy nói chuyện với con một cách tôn trọng, thẳng thắn.
Cần làm gì để chứng minh sự đàng hoàng và trong sáng của mình là việc mà anh ấy nhất định phải thực hiện cho bằng được.
Hãy ngừng xót thương, lo lắng cho kẻ tự hại mình và hại người thân. Chỉ khi nào ở vào đường cùng, may ra anh ta mới tỉnh ngộ.
Sống vật vờ, vô cảm, chịu đựng, bỏ lỡ mọi cơ hội có được hạnh phúc, chẳng lẽ là điều đúng đắn? Không, đó là bạc đãi bản thân đó, em ạ!
Người xưa có câu “thanh giả tự thanh”. Nhân cách em ra sao, lối sống thế nào, tự nhiên người khác sẽ hiểu, không hiểu bây giờ thì mai này cũng hiểu.
Từ cái nhìn tỉnh táo của người ngoài cuộc, Hạnh Dung thấy những lo lắng, băn khoăn của chồng bạn hoàn toàn không vô lý, vô tình như bạn phán xét đâu.
Có biết bao nhiêu kịch bản cầu hôn lãng mạn và đẹp đẽ khiến cô ấy xúc động và bỏ qua cho anh mọi việc.
Đối với mẹ, sự đồng thuận của em rất quan trọng. Hãy nói em mừng khi mẹ gặp được hạnh phúc, nhưng cũng mong mẹ bình an để đón nhận hạnh phúc.
Phải chăng trong cách nói của anh ấy thể hiện phần nào sự xem nhẹ của anh với em và mối quan hệ này?
Hãy quay lại với những vấn đề của mình với chồng, tìm cách sửa chữa nó, thay đổi nó, làm gì đó tốt hơn nếu có thể.
Nếu anh ấy cằn nhằn, khó chịu, cho rằng em làm to chuyện vì một cái ví, thì em hãy cân nhắc lại chuyện tình cảm của em và anh ấy.
Khi đã lập gia đình, phần đông ai cũng muốn có đứa con ruột thịt do mình sinh ra. Hãy trò chuyện cùng chồng để biết anh ấy đang nghĩ gì.
Anh chỉ có thể quyết định tha thứ và cùng hàn gắn, khi nỗi đau trong lòng anh đã lắng dịu phần nào, khi anh đã tạm ổn hơn một chút...
Mẹ em có thể thông cảm với những băn khoăn lo lắng của chồng em khi phải sống cảnh "chó chui gầm chạn", là một điều quá tuyệt vời.
Con nên giúp bạn mình nhìn thấy rõ hơn và tốt hơn điều bạn cần làm, chứ không nên là một người mách lẻo.
Vợ chồng cần xây dựng lòng tin và sự đồng cảm. Em đã chứng tỏ sự thay đổi của mình trong suốt thời gian qua, mong vợ công nhận nỗ lực đó.