Nhà càng to càng lạnh lẽo

07/04/2025 - 06:00

PNO - Chiều tối về, mọi người rộn lên chút rồi... rút êm. Ti-vi hay dàn âm thanh ngoài phòng khách giờ chỉ còn làm bạn với cô giúp việc mỗi ngày.

Cuộc đời con người tựu chung có mấy giai đoạn: cha mẹ sinh ra, nuôi lớn lên, học hành, làm ăn, sinh con đẻ cái, mong xây được cái nhà, con cái nên người, có một số tiền để dành. Đây là mẫu số chung của đa phần con người trong xã hội - một kiểu “mộng bình thường”.

Còn nghèo thì ở nhà chung cư, nhà thuê, ở với bố mẹ… đến khi có tiền ai cũng mong có nhà riêng, xây nhà to, nhà đẹp. Trước khi có ý định cất nhà phải tham khảo những tạp chí xây dựng, kiến trúc, nhà đẹp… để tìm kiểu, chọn lựa. Và nhà xây sau bao giờ cũng phải đẹp và tiện nghi, hiện đại hơn nhà xây trước.

Bao nhiêu năm dành dụm, ai cũng cố cất cái nhà cho đàng hoàng, tiện nghi, có nơi thư giãn sau giờ làm việc mệt nhọc. Vậy là, nào phòng đọc sách, phòng nghe nhạc, xem phim… công trình phụ phải tiện nghi hết mức với bồn tắm, tủ tắm các kiểu… Sang hơn nữa, còn có hồ bơi, phòng massage, thể dục… Thư giãn mà, sống bao nhiêu đâu mà không hưởng thụ!

Phần trang bị nội thất đôi khi còn tốn gấp nhiều lần tiền xây nhà. Phòng khách ngoài việc trang trí trần nhà, đèn mắt ếch, đèn chùm các kiểu… Tường thì tranh, ảnh, hoa khô, các hốc đặt bình gốm, lọ hoa, vật kỷ niệm... sao cho thật phá cách.

Cái ti-vi màn hình to, công nghệ mới, tuy không phải là “điểm nhấn” nhưng là thứ “chủ lực” cần phải có, thêm vào đó dàn âm thanh nghe nhạc phải là loại khủng. Nói chung, phải làm sao có một phòng khách đáp ứng được các tiêu chí: hiện đại, sang trọng, ấm cúng…

Các phòng ngủ cũng phải thế, người ta có gì mình có đó sang trọng tựa khách sạn. Phòng ăn, bếp… cũng phải đèn chùm, tranh ảnh… cho tương xứng. Giếng trời thì hồ cá, bonsai, vòi phun nước…

Đêm đầu tiên ở nhà mới, lòng ai không xôn xao cảm giác khó tả. Ông chủ bà chủ bật hết đèn các phòng, hành lang; đi lên, đi xuống cầu thang nhìn chỗ này, ngắm chỗ kia.. Vợ chồng con cái sum họp ở phòng khách với cảm giác tận hưởng, bấm hết ti-vi lại đến dàn máy nghe nhạc…

Nói chung hạnh phúc gia đình rõ nhất là thời điểm này, mọi giận hờn nảy sinh trong thời gian cất nhà cực khổ tan biến. Chồng nhìn vợ ấm áp, vợ nhìn chồng với nụ cười viên mãn. Các con nhìn nhau: "Không nhà nào đẹp và xịn bằng nhà mình!".

Thời gian qua đi, ngày nối ngày. Cái phòng khách có lẽ chỉ đông đủ những ngày đầu như thế, rồi ai nấy rút vào thế giới của riêng mình.

Phòng riêng cũng đâu thiếu gì, thậm chí còn “ngon” hơn phòng sinh hoạt chung, bởi có máy tính bảng, laptop hay cái máy vi tính màn hình thật lớn tha hồ chat chit với bạn bè hay coi phim, phim gì giờ trên mạng chẳng có.

Nhà 4 người 4 máy tính, ai cũng chìm đắm vào thế giới riêng tư, không xâm phạm đến tự do của nhau. Phòng ăn thì mạnh ai nấy "tác chiến", chén cơm nguội cũng được mà tô mì gói cũng xong, để rồi còn bao nhiêu việc phải làm.

Chiều tối về, mọi người rộn lên chút rồi... rút êm. Ti-vi hay dàn âm thanh ngoài phòng khách giờ chỉ còn làm bạn với cô giúp việc mỗi ngày. Tranh tường, hoa khô, bình gốm cũng buồn hiu bởi chẳng ai nhòm ngó, ngắm nghía.

Nhà càng to càng nhiều phòng, cha mẹ con càng ít gặp nhau (ảnh minh họa: Shuttetstock)
Nhà càng to, càng nhiều phòng, cha - mẹ - con càng ít gặp nhau (ảnh minh họa: Shuttetstock)

Có ngày nghỉ thì vợ chồng lại tranh thủ đi ra đường nào là cà phê, nhà hàng, liên hoan, tiệc tùng, hát cho nhau nghe, nhậu nhẹt… vui biết bao nhiêu. Con cái cũng thế!

Rồi nếu du lịch thì đi cả chục ngày mới về, hơi sức đâu mà nhìn ngó bao quát cái nhà. Rút vào phòng bao nhiêu là việc: soạn hình đăng Facebook, trả lời bình luận bạn bè. Quần áo chuyến đi có khi 2 tuần chưa chắc đã lấy ra, xếp vali lên kệ… Thời đại của hưởng thụ, phải tranh thủ từng giây.

Vậy thì, ngẫm nghĩ cho cùng điều gì mới là hưởng thụ cuộc sống, khi mà công việc thì đuổi chạy phía sau, "deadline" sấp mặt, vợ chồng còn không có thời gian ngồi lại nói vài câu... Ngày mau hết, ăn trưa xong chưa kịp làm gì đã tối. Rảnh một chút thì cắm mặt vào điện thoại, bao nhiêu là "hot trend". Trend này chưa nguội đã có trend khác. Đến khi "nhìn lại mình, đời đã xanh rêu" thì bệnh tật gõ cửa.

Thôi thì, được ngày nào hay ngày đó, theo kiểu nói vui, cố chậm lại một chút để hưởng thụ chứ tuổi già lại đến xồng xộc. Nhiều người nhân cơ hội đó lại khuyên rằng con cái là tài sản, chậm lại để ngó tới con cái học hành cũng là một trong những kiểu để dành tài sản sau này… hưởng thụ.

Kim Duy

 

news_is_not_ads=
TIN MỚI