PNO - Rất khôn ngoan, anh ấy đã mở cánh cửa cho em tự do bước ra. Em còn chần chừ gì nữa.
Chia sẻ bài viết: |
Point 20-10-2022 11:23:00
Xem phim Hàn Quốc quá 180 phút rồi bạn ơi. Bớt bớt ảo tưởng đi cái. Bạn không nhặt anh ấy, thì người khác sẽ nhặt anh ấy. Bạn muốn chờ người như thế nào thì bạn cứ tiếp tục chờ đi. Ba năm anh ấy không có người nào khác ngoài bạn, chứng tỏ bạn có một vị trí quan trọng trong tim anh ấy, mà trước đến giờ không cô gái nào thay thế được bạn. Trở lại tình huống bạn gặp phải. Bạn hãy đề cập tới vấn đề này bằng cách tiếp cận khác, cách mà anh ấy dễ chấp nhận (tùy theo tính cách của người con trai). Bạn là người phụ nữ của anh ấy thì bạn phải hiểu điều này, cách nói làm anh ấy dễ chấp nhận câu chuyện. Nói tóm lại là đào tạo, thay đổi suy nghĩ của anh ấy. Còn nếu không thay đổi được suy nghĩ của anh ấy, hoặc bạn không làm anh ấy thay đổi được, thì để người phụ nữ khác làm điều đó. Chúc bạn hạnh phúc!
Phạm Văn Trường 15-10-2022 08:09:32
Đã vậy là không còn yêu em, mà họ chỉ coi em là chỗ để giải sầu. Tốt nhất là giải tán sớm, còn kiếm tương lai cho mình.
Nga Trần 14-10-2022 21:58:00
Chị Hạnh Dung tư vấn chuẩn không cần chỉnh
Hãy quan sát, hãy ở thật gần, hãy lắng nghe con mình, nhưng vẫn phải giả vờ như không can thiệp, không làm áp lực.
Có một may mắn là con cái luôn có khả năng cảm nhận được tình yêu thực sự của ba mẹ đằng sau sự “thiếu công bằng” đó.
Em chỉ còn một cách duy nhất, là tự quyết định điều mình cần làm đối với đứa con em đang mang trong bụng.
Mẹ có thể không hiểu hết khó khăn ở môi trường làm việc của em, nhưng mẹ sẽ luôn bảo vệ em. Em hãy chia sẻ câu chuyện, xin mẹ lời khuyên.
Khi trong lòng còn nhiều tổn thương, ở bên cạnh nhau bình yên đã khó, huống gì là phát triển những điều mới mẻ tốt đẹp và hy vọng?
Em chọn sai người và nỗ lực sai đối tượng, kiểu như ông bà nói "Tưởng giếng sâu anh nối sợi dây dài/ Ai ngờ giếng cạn anh tiếc hoài sợi dây".
Tốt hơn cả là em hãy cứ im lặng quan sát, nghe ngóng, và có những cách để phòng xa mà thôi.
Đứa bé là một gắn kết sâu sắc của em đối với cuộc sống. Hãy làm quen với suy nghĩ này từ việc gửi quà cho bé, giữ liên lạc với chị.
Nuôi dạy một đứa con tự kỷ đã là cả một cuộc chiến đấu kinh khủng, nuôi dạy một đứa trẻ tự kỷ không phải con mình lại còn kinh khủng hơn.
Có một câu người ta thường hay nói, mà trải qua thực tiễn, cô Hạnh Dung cũng tin là đúng: "Cha mẹ không thắng được con cái bao giờ".
Chị đừng đổ lỗi, đừng bào chữa, đừng thanh minh, hãy thể hiện mong muốn một cách chân thành được cùng chồng làm lại từ đầu.
Tết sẽ không vất vả nếu em và các con cùng phụ vợ, phụ mẹ việc nhà. Tết cũng là dịp đoàn tụ gia đình, là ký ức đẹp của các con.
Mong cho con đường trở về với chồng con của chị vẫn còn đó, mong sao lòng bao dung và kiên nhẫn của anh ấy vẫn còn.
Nếu chồng chị là người có hiểu biết, có lương tâm và có cảm xúc, anh không thể nào phản đối việc làm đúng đạo lý, đạo nghĩa của chị.
Hãy để mọi chuyện yên lặng ở đó, rồi từ từ hai người lại tiếp tục nói chuyện với nhau, xem có thể làm gì tốt hơn cho cuộc sống của mình.
Những chuyện khó nói liên quan đến ăn uống này vẫn là chuyện nhỏ. Nếu em để tâm một chút và khéo léo tìm cách thích nghi, em sẽ hòa nhập được
Chị hãy chấp nhận việc đã qua, và tự an ủi dẫu sao vẫn còn may mắn là giúp con gái chị nhận ra những vấn đề trong quan hệ của cháu.
Thay vì nơm nớp chờ đợi một tai họa tất nhiên sẽ xảy ra, hãy tự mình thú nhận với chồng, cầu xin anh một sự tha thứ.