Mẹ bé Nguyễn Thị Huyền Diệu mất, để lại lời trăng trối gửi con cho chị gái. Từ đó, cuộc chiến giành con của người em rể với chị vợ kéo dài. Hệ lụy là đã đến tuổi đi học nhưng bé Diệu (SN 2011) chưa được đến trường.
|
Vừa đi học về, Phú chạy lại hỏi cha có đón được em không |
Năm năm qua, anh Nguyễn Văn Hoàng (hiện ngụ ấp 8, xã Ba Trình, huyện Kế Sách, tỉnh Sóc Trăng) gửi đơn kêu cứu khắp nơi xin các cơ quan chức năng can thiệp để anh được nuôi con gái. Chị Tân Thị Mỹ Hiền (ngụ ấp Phụng An, xã An Mỹ, huyện Kế Sách, tỉnh Sóc Trăng) là chị gái của vợ anh, giữ bé Diệu và kiên quyết không cho cha gặp con.
Thi hành án... bó tay
Anh Hoàng lập gia đình với chị Tân Thị Mỹ Thuận (em gái chị Hiền) năm 2004. Sau đó, hai vợ chồng đến ấp 4, thị trấn An Thới, huyện Phú Quốc (tỉnh Kiên Giang) kinh doanh karaoke. Năm 2011, chị Thuận đang mang thai bé thứ hai (bé Huyền Diệu) thì phát bệnh nặng phải về TP.Cần Thơ rồi lên Bệnh viện Chợ Rẫy (TP.HCM) điều trị. Trong thời gian đó, bé Diệu được gửi cho chị Hiền nuôi.
Khi con gái bảy tháng tuổi (tháng 6/2012), chị Thuận qua đời. Lo tang ma cho vợ xong, anh Hoàng ra Phú Quốc sắp xếp công việc rồi trở lại xin đón con thì chị Hiền từ chối. Lý do là trước khi mất, em gái trăng trối nhờ nuôi cháu.
Ngày 16/7/2012, UBND xã An Mỹ, huyện Kế Sách cấp giấy khai sinh cho bé Diệu do chị Hiền khai, lấy họ mẹ (Tân Huyền Diệu), phần thông tin về cha bỏ trống. Trong khi đó, bé đã được làm khai sinh tại Phú Quốc, mang tên Nguyễn Thị Huyền Diệu, có đầy đủ cha, mẹ. Anh Hoàng khởi kiện nhiều lần, đến ngày 26/9/2016, UBND huyện Kế Sách mới ra quyết định hủy bỏ giấy khai sinh do UBND xã An Mỹ cấp.
Cùng lúc mất vợ và con, anh Hoàng gửi đơn kêu cứu khắp nơi, đòi quyền nuôi dưỡng bé Diệu. Tại bản án sơ thẩm số 11/2003/HNGĐ-ST ngày 31/5/2013, Tòa án nhân dân (TAND) huyện Kế Sách tuyên buộc chị Hiền giao bé Diệu cho anh Hoàng trực tiếp nuôi dưỡng. Ngày 28/11/2013, TAND tỉnh Sóc Trăng xử phúc phẩm, tuyên y án sở thẩm. Mặc dù Chi cục THA DS huyện Kế Sách đã nhiều lần đến nhà động viên, nhưng chị Hiền và chồng kiên quyết không giao cháu cho em rể.
Ngày 4/6/2017, THA DS huyện Kế Sách tiến hành cưỡng chế giao người chưa thành niên theo quyết định cưỡng chế số 07/QĐ-CCTHA ngày 13/2/2017 của chấp hành viên. Lúc này, bé Diệu không có mặt, việc cưỡng chế bất thành.
Ngày 3/7/2017, Chi cục THA DS huyện Kế Sách chuyển hồ sơ sang Công an huyện đề nghị truy tố trách nhiệm hình sự đối với chị Hiền về tội không chấp hành án. Trả lời Báo Phụ Nữ ngày 14/9, trung tá Huỳnh Văn Tiết, điều tra viên tiếp nhận vụ việc cho hay, do bên THA làm chưa đúng quy định nên công an huyện đã trả hồ sơ. Ông Trần Văn Khải, Chấp hành viên, Phó Chi cục THA DS huyện Kế Sách tỏ vẻ bất lực: “Quan điểm giữa các bên chưa thống nhất nên khi nhận hồ sơ trả về, chúng tôi đã gửi báo cáo lên Cục THA DS tỉnh chờ chỉ đạo mới”.
Lời người trong cuộc
|
Ảnh minh họa |
Trưa 14/9, chúng tôi ghé nhà chị Mỹ Hiền. Bé Diệu đang ngồi ăn cơm, thấy người lạ liền chạy vô phòng trốn. Chị Hiền nói: “Nó sợ bị bắt đi. Từ dạo THA tới lui, con bé cứ hoảng hốt, nửa đêm thức dậy mà không thấy tôi bên cạnh là la hét dữ lắm. Diệu đang phải uống thuốc thần kinh”. Chị Hiền khẳng định: “Tới đâu thì tới, tôi kiên quyết không giao con”.
Nghe nhắc chuyện đi học của Diệu, chị Hiền lúng túng: “Tôi sẽ tạo điều kiện cho con biết chữ”. Hỏi, tạo điều kiện thế nào, thì chị đứng lên bỏ đi. Một lúc sau, chị quay ra, bức xúc: “Từ hồi em tôi mang thai đến khi mất, Hoàng có ngó ngàng gì đâu. Nếu nó chăm sóc đàng hoàng, em tôi đã không chết. Mồ mả, bàn thờ Thuận, cũng bên tôi lo. Thôi nôi con gái nó không có mặt”. Anh Hoàng thì nghẹn ngào: “Tôi túc trực nuôi vợ đến lúc cô ấy mất trên Bệnh viện Chợ Rẫy. Tôi xuống nhà chị Hiền xin gặp con gái rất nhiều lần, nhưng không được. Chị nại lý do cháu đi khám bệnh, đi chơi. Tôi hỏi cháu trị bệnh ở đâu để tôi tới chăm sóc, chị Hiền không nói. Từ Phú Quốc về, cha con tôi mang hoa, bánh trái qua xin thăm mộ vợ cũng bị chửi. Tôi đã lập bàn thờ vợ tại nhà”.
Chiều 14/9, vừa đi học về, em Nguyễn Hoàng Phú (anh bé Hoàng Diệu) lao ngay vào nhà, hỏi: “Ba có đón được em về không?”. Phú nói: “Lâu lắm rồi dì cấm gặp em, con nhớ em lắm”. Phú vừa phải chuyển trường từ Phú Quốc về Sóc Trăng vì chị Thuận mất chưa lâu thì bên ngoại đòi lại đất, nhà. Anh Hoàng dắt díu con về tá túc bên nội. Anh nói: “Pháp luật đã tuyên cho tôi quyền nuôi con. Tâm nguyện của tôi là đón Diệu về để anh - em, cha - con đoàn tụ, lo chuyện học hành cho Diệu. Nếu con tôi mù chữ thì ai chịu trách nhiệm?”.
Trong vụ án nói trên, Chi cục THA DS huyện Kế Sách đã thực hiện đầy đủ các trình tự thủ tục theo luật định, nhưng người phải THA vẫn cố tình quyết không thực hiện bản án, như vậy là đủ cơ sở để khởi tố hình sự về tội không chấp hành án. Cơ quan cảnh sát điều tra Công an huyện Kế Sách chưa khởi tố vụ án và trả hồ sơ cho Chi cục THA DS huyện nhưng không có công văn trả lời cho người được THA tức ông Hoàng lý do vì sao chưa khởi tố là chưa phù hợp với quy định.
Cơ quan cảnh sát điều tra Công an huyện Kế Sách và Chi cục THA DS huyện phải thống nhất giải quyết vụ án triệt để, đảm bảo tính thượng tôn của pháp luật, đảm bảo tính nghiêm minh và tránh những tiền lệ về sau.
Luật sư Đoàn Trọng Nghĩa - Đoàn Luật sư TP.HCM
|
Thảo Nguyên