Ngóng tin lũ dữ từ… bạn “phây”

12/10/2020 - 05:10

PNO - Cơn đại dịch vừa qua, mới gượng dậy được vài ba bữa thì giờ lại loay hoay lũ chồng lũ.

Những ngày này, người ở xa đều ngóng về Quảng Trị, về miền Trung thương khó. Mưa như trút nước, chẳng có dấu hiệu ngưng nghỉ. Như thể trên kia là bịch nước khổng lồ mà ai đó lỡ tay chọc thấu. Lũ về nhanh, chớp mắt, mênh mông bốn bề là nước. 

Bến thả hoa bên sông Thạch Hãn chỉ còn thấy mái ngói nhấp nhô. Chẳng còn nhận ra thị xã hay những khu đô thị mới ven sông Hiếu. Làng mạc, đồng ruộng bình yên phút chốc không còn dấu vết. Khắp quê nhà Quảng Trị, nhiều nơi ngập sâu trong nước. Ai đó ai oán thốt lên, ba mươi năm cuộc đời giờ mới thấy trận lũ khủng khiếp đến vậy. 

Những tiếng kêu cứu ám ảnh, thê thiết trên mạng xã hội. Thương quá đỗi hình ảnh mệ già nằm một chỗ được con cháu kê giường lên cao nhưng nước cũng mấp mé cái chỗ cao ráo hết sức có thể. Vài người mắc kẹt trên nóc nhà, chới với giữa mênh mông nước. Một trang trại gà sơ tán không kịp, hơn ba ngàn con gà nằm chết cứng… Dì ngồi trên ca-nô cứu hộ, quay lưng ngó nhà mình chìm dần, đưa vạt áo ướt chấm nước mắt nghẹn ngào. 

Cơn đại dịch vừa qua, mới gượng dậy được vài ba bữa thì giờ lại loay hoay lũ chồng lũ. Những người quê làm lụng vất vả, sắm sửa được vài ba vật dụng trong nhà. Mỗi cái ti vi hay tủ lạnh đều là mớ tài sản quý giá, có khi, tiền trả góp còn chưa lo xong. Con cái đi học cũng dựa vào mấy sào ruộng và bầy heo trong chuồng. Giờ lúa ướt hết rồi, trâu bò, heo gà vịt đều trôi hết cả.

Bạn ở xa hỏi thăm, quê mình lụt răng rồi? Nghe yêu thương và lo lắng thấm trong từng câu nói. Thời buổi bây chừ, chỉ cần lướt Facebook, ngó qua trăm ngàn bức ảnh, những đoạn video được phát trực tiếp, xem tin tức báo chí mỗi ngày, người ta có thể mường tượng cảnh lũ lụt năm nay ở quê nhà. Song, bất an lo lắng thì không tả được. Sự bất an thấp thỏm ấy là tâm trạng chung của bao người con xa xứ.

Ảnh minh hoạ Internet
Ảnh minh họa Internet

Hôm trước bạn gọi ra nhà, tiếng mưa làm át tiếng mạ. Giữa lao xao, ồn ã, mạ bảo nước chỉ mấp mé thôi con. Bạn biết, là mạ nói để mình yên tâm vậy. Ba mạ đã già, không xài điện thoại thông minh để có thể gọi video, xem thực tế nước lũ vào nhà mình chừng nào. Sau mới hay, đoàn cứu hộ đã sơ tán mọi người trong xóm. Ngó bức ảnh đứa cháu gửi qua, bạn chảy nước mắt vì chẳng nhận ra xóm làng mình. Cổng chào vào thôn cũng dần dần chìm lút. 

Mười năm làm việc ở thành phố, chuyện cửa nhà đất đai cho mình còn trắc trở, huống chi mong ước xây nhà kiên cố cho ba mạ ở quê. Những lúc thế này, bạn lại thấy mình kém cỏi và ích kỷ, lại tự nhủ phải cố gắng hơn nữa để những mùa mưa gió sau không phải đứng ngồi không yên thế này.

Nhớ hồi cơn lũ lịch sử, nước tràn qua đường quốc lộ, lưu thông tắc nghẽn. Ba cõng mấy chị em đem gửi nhà bà con. Hồi đó, mạ mới sinh bé Út được mấy ngày. Ba kê bàn lên giường để hai mạ con nằm tránh nước. Anh kể hồi nhỏ thấy lũ là mừng. Tụi anh rủ nhau làm bè chuối đi quanh xóm để coi. Thi thoảng lại vớt được vài thứ hay ho, như mớ củi, cái thau, vài miếng gỗ trôi bồng bềnh. Lũ về, cả nhà chui rúc cùng nhau ở trên tra (gần giống cái gác lửng).

Hồi đó, nhà nào cũng xây cái tra sát nóc để tránh lũ. Góc thì để lúa, đồ đạc chăn màn, góc thì người trú. Anh bảo, vui hơn cả là ngày lũ sẽ được ăn ngon, bữa cơm có thịt gà. Ngày thường, gà vịt nuôi để bán hoặc chờ lo giỗ chạp, tới bữa lũ, lo chỗ trú cho người còn khó, huống chi. Bữa cơm, con nít ăn uống vui vẻ mà không hay ba mạ nhìn nhau ứa nước mắt. Tụi anh còn đo sự cao lớn của mình với mực nước lũ in hằn trên tường nhà cũ.

Ảnh minh họa Internet
Ảnh minh họa Internet

Những đứa trẻ năm xưa giờ đã làm cha, làm mẹ, lại thấy con mình hồ hởi khi lần đầu được lội nước lũ. Sớm qua nghe đứa con gái reo lên: “Ba ơi, nhà mình có biển”. Nỗi hồn nhiên năm xưa, anh gặp lại ở con gái mình. 

Mở mắt thấy nước rút bên thềm, tôi nghe những tiếng thở ra nhẹ nhõm. Rồi trời cũng chịu tạnh mưa, cả nhà sẽ xắn tay để cạo bùn, dọn dẹp và bắt đầu nhịp sống. Đám cỏ cây ngoài vườn đẫm bùn ngâm nước, cây nào cứng cỏi thì tiếp tục thay lá trổ bông. Như thể bao người sinh ra, lớn lên và già cỗi ở đất này, khó khăn cùng cực thế nào cũng nhớ an ủi nhau như bài ca dao cũ, rằng “còn da lông mọc, còn chồi nảy cây”… 

Diệu Ái

 

news_is_not_ads=
TIN MỚI
  • Chuyện tình cha mẹ tôi: Ba mê rửa chén vì muốn mẹ nghỉ ngơi

    Chuyện tình cha mẹ tôi: Ba mê rửa chén vì muốn mẹ nghỉ ngơi

    20-12-2024 06:34

    Mấy chục năm qua, chị em tôi đã quen thuộc với hình ảnh ba vào bếp. Ba tình nguyện làm "người đam mê rửa chén" vì ba yêu gia đình.

  • 70 tuổi, cha tôi vẫn miệt mài làm rẫy giữ đất

    70 tuổi, cha tôi vẫn miệt mài làm rẫy giữ đất

    19-12-2024 17:54

    Mỗi lần nghĩ đến hình ảnh cha già cặm cụi đi cắt cành, bón phân, kéo ống nước tưới cây, tôi thấy lòng đau như ai cắt từng khúc ruột.

  • Xuân… nhặt

    Xuân… nhặt

    19-12-2024 06:46

    Nhà không rộng, chỉ có khoảng ban công là có thể nuôi cây. Vậy là ba cứ đem cây về chăm sóc, tưới tắm, nâng niu.

  • Tôi đi thuê người yêu

    Tôi đi thuê người yêu

    18-12-2024 17:05

    Tại TPHCM, có một dịch vụ được chào mời vừa công khai lại vừa kín đáo: dịch vụ của những người yêu thuê giờ.

  • Tuổi ăn đám cưới, tuổi viếng đám tang

    Tuổi ăn đám cưới, tuổi viếng đám tang

    18-12-2024 10:30

    Tôi nhận ra, ở độ tuổi ngấp nghé 50 của mình, tôi đi viếng đám tang nhiều hơn những đám, tiệc khác.

  • “Tạm ứng” gối chăn

    “Tạm ứng” gối chăn

    18-12-2024 06:17

    Trong công việc, cuộc sống, người ta có thể tạm ứng nhiều thứ, nhưng tạm ứng gối chăn sẽ để lại nhiều hậu quả khó lường.

  • Chỉ đường cho hươu: Yêu người hơn tuổi

    Chỉ đường cho hươu: Yêu người hơn tuổi

    17-12-2024 18:37

    Lòng con canh cánh về mối tình ngang trái của mình. Mỗi khi nghe ai đó nói “phi công trẻ”, “hồng hài nhi”… là con lại chộn rộn, mắc cỡ.

  • Ai rồi cũng tập thể thao: Bước ngoặt huy hoàng trong công cuộc tập luyện của tôi

    Ai rồi cũng tập thể thao: Bước ngoặt huy hoàng trong công cuộc tập luyện của tôi

    17-12-2024 12:48

    Bạn thuyết phục ròng rã mấy tháng trời. Bạn bảo sẽ cùng tôi đi bộ về đích để tôi không thấy ngại.

  • Chữ hiếu trong kinh doanh

    Chữ hiếu trong kinh doanh

    17-12-2024 08:51

    Tôi thích được ngồi nghe mẹ kể chuyện xưa, được ăn cơm với mẹ, được cùng mẹ đi thăm bà con… Mấy món mẹ nấu là ngon nhất thế giới.

  • Trăm năm trong cái nắm tay

    Trăm năm trong cái nắm tay

    17-12-2024 06:03

    Người ta có thể dễ dàng đến bên nhau, nhưng liệu có bao nhiêu người đi được cùng nhau tới tuổi xế chiều?

  • “Siêu xe” của ông nội

    “Siêu xe” của ông nội

    16-12-2024 16:19

    Chiếc “siêu xe” của ông nội đã theo chủ nhân được gần 15 năm. Mỗi ngày, ông luôn dành thời gian chăm chút nó, như người bạn đồng hành đáng tin cậy.

  • Lời nói như dao

    Lời nói như dao

    16-12-2024 13:03

    Cần tránh những lời nói xúc phạm, miệt thị, thay vào đó là những lời nói lịch sự, tôn trọng, góp phần xây dựng mối quan hệ.

  • Trẻ em cần thế giới thật đầy yêu thương

    Trẻ em cần thế giới thật đầy yêu thương

    16-12-2024 06:21

    Các nghiên cứu đã chứng minh trẻ em cần được neo giữ trong thế giới thật, quan hệ thật, trách nhiệm, tình yêu thật. Hoạt động ảo không thể thay thế được.

  • Khoảnh khắc dài nhất

    Khoảnh khắc dài nhất

    15-12-2024 17:58

    Chỉ cần gặp mẹ, được ngồi gần mẹ, mọi chênh chao, chơi vơi, xáo trộn đều được lắng xuống, chữa lành.

  • Ngoại vẫn chắt chiu những hạt mè

    Ngoại vẫn chắt chiu những hạt mè

    15-12-2024 16:54

    Có lẽ vì vị mè ướp đẫm mồ hôi của ngoại, cũng có thể vì khói bếp thân thương làm thơm chén cơm nóng hổi quyện cùng vị muối mè mằn mặn.

  • Con bình thường hay đặc biệt?

    Con bình thường hay đặc biệt?

    15-12-2024 06:48

    Mong con thông minh vượt trội hay chỉ cần con khỏe mạnh, bình thường, câu trả lời của bạn là gì?

  • Ngưng đổ lỗi!

    Ngưng đổ lỗi!

    14-12-2024 19:37

    Người luôn tự coi mình là nạn nhân hiếm khi nhận ra lỗi của chính mình, cũng khó có cơ hội nhận ra khả năng của bản thân khi cố gắng.

  • Mẹ chưa bao giờ xa tôi

    Mẹ chưa bao giờ xa tôi

    14-12-2024 15:48

    Sau bao nhiêu năm cách lòng, tôi đã thật sự hiểu mẹ, hiểu rằng mẹ có những lý do để rời xa ba, nhưng chưa bao giờ mẹ rời xa tôi.