Ngồi trong nhà nhớ phố

13/07/2021 - 10:12

PNO - Nhớ những bà, những cô bán mớ rau, con cá… bên hông chợ nhỏ. Nhớ cảm giác bị kẹt cứng trong dòng xe đông nghẹt lẫn giữa khói và bụi oi nồng.

Sài Gòn những ngày này vắng quá. Thi thoảng tiếng còi xe cứu thương hú vang xé toang cái yên tĩnh hiếm hoi. Âm thanh chói khiến tim người nghe chùng xuống, thắt lại.

Những cửa hàng cửa hiệu đóng cửa, những con hẻm giăng dây. Những dòng người và xe cộ tấp nập bỗng như biến đâu đó, chỉ có những bóng người thưa thớt trong cái nắng gay gắt của phương Nam, những gương mặt đăm chiêu vội vã. Những chốt kiểm dịch cùng những gương mặt căng thẳng… Sài Gòn sao mà lạ lẫm.

Hình minh hoạ
Hình minh hoạ

Hàng xóm, người thân, đồng nghiệp… những người thân thiết thường ngày vẫn "tám" cùng nhau rộn rã, giờ ai ở nhà đó. Những câu chuyện vui buồn dừng lại, những nụ cười dè dặt hơn.

Khoảng cách 1,5m ai cũng phải thực hiện triệt để. Cánh cửa nhà bên vốn dĩ vẫn thường để ngỏ, nói với nhau dăm ba câu chuyện vụn vặt, giờ trở thành xa cách. Con đường ngoài cửa nhà vắng hoe. Thảng hoặc lắm mới có bóng xe lướt qua vội vã, tiếng động cơ lạc lõng rơi lẫn vào nắng, mất hút. Người với người đành phải giữ một khoảng cách nhất định, xa nhau để chống dịch.

Những nhóm từ thiện tự phát vẫn hàng ngày lặng lẽ hỗ trợ cho bà con nghèo. Những ngày thành phố có dịch, người có lòng vẫn thương yêu nhau như vốn dĩ phải thế. Một bữa cơm, một chút gạo, một chút rau xanh, sá gì… Của cải vật chất rồi sẽ lại làm ra, sức khỏe con người mới là đáng quý. Thành phố hào sảng của phương Nam xưa nay vẫn luôn bao dung, chở che cho bao phận người, giờ thành phố gặp cơn mệt nhọc, con người lại dang tay đùm bọc lẫn nhau, dìu nhau đi qua cơn hoạn nạn khó khăn này.

Chắc sẽ còn rất lâu sau này, thành phố của những ngày chống dịch sẽ được nhắc đi nhắc lại trong câu chuyện kể. Nhưng trong câu chuyện nào, người dân cũng tin không có khó khăn nào là mãi mãi, cũng không gì là không thể. Nhất là khi người dân đồng lòng cùng thành phố chống dịch. Sài Gòn sẽ lại là thành phố năng động nhất nước, sẽ lại là một thành phố không ngủ, dòng người xe cộ rồi lại tấp nập.

Nhưng để trở lại được những ngày bình thường mới ấy, người Sài Gòn đang ngồi trong nhà và nhớ.

Nhớ con hẻm mỗi sáng hay qua. Nhớ những bà, những cô bán mớ rau, con cá… bên hông chợ nhỏ. Nhớ cảm giác bị kẹt cứng trong dòng xe đông nghẹt lẫn giữa khói và bụi oi nồng. Nhớ những quán cà phê cóc rôm rả những câu chuyện sớm mai của những bác, những anh có đôi bàn tay sạm nắng. Nhớ những buổi sáng thường ngày công viên kín người tập thể dục…

Nhớ xa xôi, nhớ lòng vòng, rồi nhớ về ngay đầu hẻm, nhớ đến cả hàng xóm ngay kế bên hông nhà. Nỗi nhớ khiến con người thấm thía triệt để ý nghĩa của hai từ “cách ly”. Thấy đó, nhìn đó mà người với người cứ lặng lẽ giữ một khoảng cách đủ đảm bảo an toàn cho nhau.

Nỗi nhớ khiến cho con người biết trân trọng hơn những ngày bình thường cũ. Có thể mệt mỏi, có thể áp lực, có thể thêm cả những cáu bẳn, cằn nhằn… nhưng đó chính là hạnh phúc. 

Đinh Hương

 

news_is_not_ads=
TIN MỚI
  • Tôi đi thuê người yêu

    Tôi đi thuê người yêu

    18-12-2024 17:05

    Tại TPHCM, có một dịch vụ được chào mời vừa công khai lại vừa kín đáo: dịch vụ của những người yêu thuê giờ.

  • Tuổi ăn đám cưới, tuổi viếng đám tang

    Tuổi ăn đám cưới, tuổi viếng đám tang

    18-12-2024 10:30

    Tôi nhận ra, ở độ tuổi ngấp nghé 50 của mình, tôi đi viếng đám tang nhiều hơn những đám, tiệc khác.

  • “Tạm ứng” gối chăn

    “Tạm ứng” gối chăn

    18-12-2024 06:17

    Trong công việc, cuộc sống, người ta có thể tạm ứng nhiều thứ, nhưng tạm ứng gối chăn sẽ để lại nhiều hậu quả khó lường.

  • Chỉ đường cho hươu: Yêu người hơn tuổi

    Chỉ đường cho hươu: Yêu người hơn tuổi

    17-12-2024 18:37

    Lòng con canh cánh về mối tình ngang trái của mình. Mỗi khi nghe ai đó nói “phi công trẻ”, “hồng hài nhi”… là con lại chộn rộn, mắc cỡ.

  • Ai rồi cũng tập thể thao: Bước ngoặt huy hoàng trong công cuộc tập luyện của tôi

    Ai rồi cũng tập thể thao: Bước ngoặt huy hoàng trong công cuộc tập luyện của tôi

    17-12-2024 12:48

    Bạn thuyết phục ròng rã mấy tháng trời. Bạn bảo sẽ cùng tôi đi bộ về đích để tôi không thấy ngại.

  • Chữ hiếu trong kinh doanh

    Chữ hiếu trong kinh doanh

    17-12-2024 08:51

    Tôi thích được ngồi nghe mẹ kể chuyện xưa, được ăn cơm với mẹ, được cùng mẹ đi thăm bà con… Mấy món mẹ nấu là ngon nhất thế giới.

  • Trăm năm trong cái nắm tay

    Trăm năm trong cái nắm tay

    17-12-2024 06:03

    Người ta có thể dễ dàng đến bên nhau, nhưng liệu có bao nhiêu người đi được cùng nhau tới tuổi xế chiều?

  • “Siêu xe” của ông nội

    “Siêu xe” của ông nội

    16-12-2024 16:19

    Chiếc “siêu xe” của ông nội đã theo chủ nhân được gần 15 năm. Mỗi ngày, ông luôn dành thời gian chăm chút nó, như người bạn đồng hành đáng tin cậy.

  • Lời nói như dao

    Lời nói như dao

    16-12-2024 13:03

    Cần tránh những lời nói xúc phạm, miệt thị, thay vào đó là những lời nói lịch sự, tôn trọng, góp phần xây dựng mối quan hệ.

  • Trẻ em cần thế giới thật đầy yêu thương

    Trẻ em cần thế giới thật đầy yêu thương

    16-12-2024 06:21

    Các nghiên cứu đã chứng minh trẻ em cần được neo giữ trong thế giới thật, quan hệ thật, trách nhiệm, tình yêu thật. Hoạt động ảo không thể thay thế được.

  • Khoảnh khắc dài nhất

    Khoảnh khắc dài nhất

    15-12-2024 17:58

    Chỉ cần gặp mẹ, được ngồi gần mẹ, mọi chênh chao, chơi vơi, xáo trộn đều được lắng xuống, chữa lành.

  • Ngoại vẫn chắt chiu những hạt mè

    Ngoại vẫn chắt chiu những hạt mè

    15-12-2024 16:54

    Có lẽ vì vị mè ướp đẫm mồ hôi của ngoại, cũng có thể vì khói bếp thân thương làm thơm chén cơm nóng hổi quyện cùng vị muối mè mằn mặn.

  • Con bình thường hay đặc biệt?

    Con bình thường hay đặc biệt?

    15-12-2024 06:48

    Mong con thông minh vượt trội hay chỉ cần con khỏe mạnh, bình thường, câu trả lời của bạn là gì?

  • Ngưng đổ lỗi!

    Ngưng đổ lỗi!

    14-12-2024 19:37

    Người luôn tự coi mình là nạn nhân hiếm khi nhận ra lỗi của chính mình, cũng khó có cơ hội nhận ra khả năng của bản thân khi cố gắng.

  • Mẹ chưa bao giờ xa tôi

    Mẹ chưa bao giờ xa tôi

    14-12-2024 15:48

    Sau bao nhiêu năm cách lòng, tôi đã thật sự hiểu mẹ, hiểu rằng mẹ có những lý do để rời xa ba, nhưng chưa bao giờ mẹ rời xa tôi.

  • Nuôi dạy con xuyên biên giới

    Nuôi dạy con xuyên biên giới

    14-12-2024 06:14

    Vì công việc đặc thù, có những ông bố, bà mẹ phải chấp nhận cảnh nuôi dạy con xuyên biên giới.

  • Bầy vịt tháng Chạp

    Bầy vịt tháng Chạp

    13-12-2024 18:30

    Tết đến, cũng đồng nghĩa tôi sắp phải chia tay với chúng. Không ai nuôi vịt để… làm cảnh.

  • Những tấm thiệp Giáng sinh ngày ấy

    Những tấm thiệp Giáng sinh ngày ấy

    13-12-2024 09:22

    Những cơn gió lạnh báo hiệu một mùa Noel nữa lại về. Tôi nhớ cái không khí lành lạnh đặc trưng và nhớ cả những tấm thiệp mừng Giáng sinh.