Diễn đàn: Hôn nhân “mắc kẹt” - đâu là lối thoát?

Ngôi nhà vắng tiếng nói cười

30/08/2024 - 06:15

PNO - 10 năm sống mòn trong cuộc hôn nhân không tình yêu, không gắn kết, Vân Thanh có nhiều lý do để nấn ná với chiếc tổ lạnh lẽo...

LTS: Bạn đọc thân mến, Báo Phụ nữ TPHCM số ra ngày 26/8 có bài viết Hết tình nhạt nghĩa, có nên cố đóng vai vợ chồng? phản ánh thực trạng khá phổ biến trong đời sống xã hội hiện nay - hôn nhân của nhiều cặp vợ chồng đang rơi vào cảnh bế tắc. Hay nói cách khác, họ đang bị “mắc kẹt” trong hôn nhân, ở nhiều mức độ, tính chất riêng. Chất lượng hôn nhân xấu không chỉ ảnh hưởng nghiêm trọng đến tinh thần của vợ chồng mà cả con cái.

Bài viết trên sau khi đăng tải đã nhận được rất nhiều câu chuyện từ bạn đọc. Báo Phụ nữ TPHCM mở diễn đàn Hôn nhân “mắc kẹt” - đâu là lối thoát? nhằm chia sẻ đến bạn đọc những bài viết của người trong cuộc, qua trải nghiệm, mỗi người có cái nhìn, cách xử lý để tìm lối ra cho hôn nhân, cho cuộc đời mình.

Bài viết cho diễn đàn Hôn nhân “mắc kẹt” - đâu là lối thoát? xin bạn đọc gửi đến email: toasoan@baophunu.org.vn.

Bên trong ngôi nhà có vẻ yên bình là những đợt sóng ngầm. Đằng sau những bức hình lứa đôi tình tứ là rất nhiều tổn thương. Câu chuyện hôn nhân của cô bạn thân nhất của tôi có lẽ là vậy.

Nói với nhau không quá 10 câu/ ngày

Tôi và Vân Thanh là bạn cùng quê, học cùng trường. 2 đứa chơi khá thân nên sau này dù lấy chồng khác tỉnh vẫn thường xuyên giữ liên lạc. Trong những câu chuyện về gia đình, Thanh hay nửa đùa nửa thật nói cô có 3 đứa con: đứa đầu học tiểu học, đứa thứ hai đi nhà trẻ, còn đứa út đang… đi làm.

Trong suy nghĩ của tôi, anh Đạt - chồng Vân Thanh - đâu đến nỗi kém cỏi. Đến khi có dịp ở nhờ nhà bạn hơn tuần trong một chuyến công tác tỉnh, tôi mới biết bạn không nói quá lời.

Ảnh mang tính minh họa - Shutterstock
Ảnh mang tính minh họa - Shutterstock

Chồng bạn con nhà khá giả, là con trai một nên từ nhỏ đã được cưng chiều. Trước khi lấy vợ, anh chỉ biết học; lấy vợ xong chỉ biết đi làm. Mọi vấn đề trong gia đình từ lớn đến nhỏ, đối nội hay đối ngoại như: nấu nướng, chợ búa, dọn dẹp, chăm con, dạy con, con bệnh đi bệnh viện, chạy giấy tờ thủ tục mua xe, xây nhà, chọn trường con học… đều một tay vợ lo.

Vân Thanh kể: “Trước khi lấy Đạt, mình và anh không có tình yêu. Ba mình động viên: chọn chồng chỉ cần nghề nghiệp đàng hoàng, gia đình tử tế. Ở đời mấy ai hoàn hảo. Tội phạm người ta còn cảm hóa được huống chi mấy tật nhỏ của nó như vô tâm, không biết lo việc nhà”. Vì câu nói này của ba mà Vân Thanh cứ nhẫn nhịn chịu đựng, tin vào một ngày mình sẽ “cảm hóa” được chồng.

Nhưng cô đã lầm. Cảm hóa làm sao được khi mỗi ngày, vợ chồng cô không nói với nhau quá 10 câu. Nói chính xác hơn là chồng cô không có nhu cầu giao tiếp với vợ. Những câu giao tiếp ít ỏi đều không có chủ ngữ, vị ngữ, không đi kèm thái độ yêu thương, vui vẻ hay âu yếm gì. Anh chỉ đơn giản là trao đổi thông tin về con cái hay những việc chung không thể không nói: “Con chưa ăn à?”, “Máy giặt hư rồi sao?”, “Cuối tuần sau về quê có giỗ”.

Đôi lúc, Thanh có cảm giác nếu như không cần nói mà vẫn có thể có thông tin, có lẽ chồng cô sẽ chẳng buồn mở miệng khi về nhà. Lâu dần, Thanh cũng lười nói chuyện với chồng. Họ như 2 cái bóng lầm lũi, lặng lẽ cùng nhau dưới một mái nhà.

Tôi thắc mắc: “Vợ chồng chung nhà im lặng, mất kết nối như vậy thì làm sao bàn bạc, chăm lo cho con?”. Thanh cười buồn: “Mình biết “tảng băng chìm” không tốt cho các con nên đã cố hàn gắn, thay đổi không gian trò chuyện hoặc ráng dẫn dắt câu chuyện vào những đam mê, sở thích của chồng để anh hào hứng hơn.

Tuy nhiên, tất cả đều vô hiệu. Anh vẫn ngó lơ, bỏ mặc, cũng chẳng thèm trả lời khi vợ nhắn tin, gửi email. Phòng khách bây giờ là phòng ngủ của chồng.

Tối với cả thế giới, trừ... vợ

Những ngày ở nhờ nhà Thanh, tôi quan sát chồng bạn sau giờ làm từ công ty trở về thì không rớ tay vào việc gì, cũng chẳng mấy khi tương tác, nói năng. Anh để nguyên áo quần, nằm ườn ra chơi game, để mặc vợ xoay đủ việc như chong chóng. Cách cư xử của Đạt khiến tôi khá bất ngờ.

Vân Thanh nói, có lẽ cả đời cô sẽ không thể nào quên được lần sinh con đầu lòng. Bé khó nuôi, hay bệnh vặt. Ông bà 2 bên đều không có điều kiện phụ giúp. Thanh ngày đi làm, tối về còn ôm con nhún nhảy trên giường để con đỡ khóc ngặt. Nhiều đêm cô thức trắng, còn chồng vẫn vô tâm ngủ ngon lành.

Đến khi sinh đứa thứ hai, chồng cũng không đỡ đần gì, đến mức Thanh có lần phải nhập viện vì kiệt sức. Vợ nằm viện mà thái độ chồng vẫn dửng dưng.

Câu trả lời của Thanh giúp tôi hiểu ra, từ lâu, trong mắt bạn, chồng bạn đã trở thành “người vô hình” và từ rất lâu rồi, việc lo cho con vẫn là trách nhiệm, gánh nặng riêng của bạn. Bạn đã gọi chồng là “đứa con út”, đồng nghĩa với việc chẳng thể trông mong gì ở anh.

10 năm sống mòn trong cuộc hôn nhân không tình yêu, không gắn kết, Vân Thanh có nhiều lý do để nấn ná với chiếc tổ lạnh lẽo của mình: 2 con đều còn quá nhỏ, nhà chồng tử tế, ba mẹ chồng quan tâm, hỗ trợ cả về vật chất lẫn tinh thần. Chồng cũng là người tốt, nhiệt tình với mọi người, trừ… vợ.

Ảnh mang tính minh họa - Shutterstock
Ảnh mang tính minh họa - Shutterstock

Dù đau khổ, bạn tôi gắng không để các con thấy mẹ khóc. Cô kể nhiều lần muốn gào thét, muốn “lật bài ngửa”, muốn chất vấn chồng vì sao nhiệt tình với cả thế giới mà vô tình với vợ. Nhưng rồi chính sự lạnh lùng cố hữu nơi anh khiến cô chua chát chấp nhận một sự thật: tâm của chồng ngay từ đầu đã không đặt nơi mình. Để đến như hôm nay, có lẽ một phần lỗi cũng ở cô khi vội vã kết hôn khi chưa yêu, chưa hiểu nhau. Cô đau khổ, anh cũng không hạnh phúc.

36 tuổi, Vân Thanh không cam tâm tiếp tục sống cả một đời héo hắt. “Vì con, mình sẽ gắng kết nối, gắng yêu chồng thêm một thời gian nữa. Nhưng nếu vẫn không kết quả thì tương lai, khi con cái đã đủ vững vàng, mình và con sẽ chọn rời đi, chủ động tìm kiếm một cuộc đời hạnh phúc, vừa vặn với mình hơn”.

Giờ đây, Vân Thanh hay tỉ tê trò chuyện với các con nhiều hơn, tập cho con làm việc nhà, rèn con tự lập, biết chăm sóc bản thân. Cô mong con có sự chuẩn bị trong suy nghĩ, không bị sốc trong trường hợp ba mẹ đường ai nấy đi.

Chia tay bạn, tôi ra về mà lòng ngổn ngang. Dù cho chỉ còn rất ít hy vọng, vẫn mong có một phép màu giúp cuộc hôn nhân của Thanh dần ấm lên. Còn nếu không được như ước nguyện, tôi tin với sự chuẩn bị kỹ càng, bạn sẽ cứng cỏi trong bão giông.

Minh Thi

Ý KIẾN BẠN ĐỌC(1)
  • Letran 30-08-2024 13:20:03

    Thấy quen quen, có vẻ như anh chồng không thích phụ nữ. Có vợ, sanh con là cho vừa lòng cha mẹ giàu có kia. Cô này vì vật chất mà hy sinh đời mẹ củng cố đời con thì vậy chứ biết sao giờ ta!

 

news_is_not_ads=
TIN MỚI
  • Những "cái tên" khoét vào nỗi đau

    Những "cái tên" khoét vào nỗi đau

    13-09-2024 06:16

    Huy Lùn, Tâm Béo, Quý Trâu, Hà Lé, Lan Sáu Ngón... những “cái tên” tưởng “gọi cho vui” nhưng đã gây bao khổ đau, thậm chí làm nên nỗi hận khó gột.

  • Người giúp người trong hoạn nạn là đây

    Người giúp người trong hoạn nạn là đây

    12-09-2024 11:32

    Những thứ như cây đinh, miếng tôn, tấm ván, viên gạch, bao xi măng... xin đừng tăng giá! Người giúp nhau trong cơn hoạn nạn là ở đây, lúc này.

  • Mặn từng con chữ

    Mặn từng con chữ

    12-09-2024 06:09

    20 năm gắn với tụi nhỏ, mắt tôi thấm mặn không biết bao lần trước những trang đời bất hạnh. Không hoàn cảnh nào giống hoàn cảnh nào.

  • Cú lừa giữa tang thương

    Cú lừa giữa tang thương

    11-09-2024 22:25

    Hàng triệu người nghẹn ngào với hình ảnh người chồng đẩy vợ con trong chiếc thau, cùng vượt lũ. Nhưng hóa ra đây là ảnh được dựng để câu view.

  • Khi đàn ông cũng không dám ly hôn

    Khi đàn ông cũng không dám ly hôn

    11-09-2024 18:28

    Hàng chục lần tôi tha thứ, bỏ qua, vợ vẫn chứng nào tật đó. Tôi giận thì vợ bồng con bỏ đi...

  • Ngọn đuốc không tắt

    Ngọn đuốc không tắt

    11-09-2024 11:38

    Hai tiếng “đồng bào” của dân ta cứ sáng lòa trong tai ương, như ngọn đuốc chưa bao giờ và sẽ chẳng bao giờ tắt.

  • Dạy con điều gì từ tin tức thiên tai?

    Dạy con điều gì từ tin tức thiên tai?

    11-09-2024 08:31

    Hãy dạy con không phân biệt giàu nghèo, giai cấp, vùng miền... Bởi đứng trước thảm họa, tất cả chúng ta đều là những sinh linh nhỏ bé, mong manh.

  • Mẹ ơi con muốn làm việc

    Mẹ ơi con muốn làm việc

    11-09-2024 06:15

    Chị nhận ra rằng, không nên quá lo sợ mà cấm trẻ tiếp xúc với tiền bạc từ sớm. Trái lại, cần dạy con biết giá trị của đồng tiền.

  • Hôn nhân không có “sóng gió” to tát

    Hôn nhân không có “sóng gió” to tát

    10-09-2024 18:21

    Tôi cần đối diện với chính mình trước, xem chúng tôi đã rẽ 2 hướng khác nhau từ thời điểm nào, hay mâu thuẫn gì?

  • Tâm sự với con trẻ về công việc

    Tâm sự với con trẻ về công việc

    10-09-2024 15:46

    Thường xuyên trò chuyện với con về công việc không chỉ là một cách chia sẻ kiến thức mà còn là sợi dây gắn kết giữa cha mẹ và con cái.

  • Chỉ đường cho hươu...: Dọn “cỏ” hay… có sao để vậy?

    Chỉ đường cho hươu...: Dọn “cỏ” hay… có sao để vậy?

    10-09-2024 11:21

    Mỗi lần con thay sang đồ bơi là các bạn cười khúc khích và nhắc con phải chịu khó triệt lông gọn gàng vùng đó cho khô thoáng.

  • Bà cụ U100 vẫn minh mẫn nhờ luôn tay vận động

    Bà cụ U100 vẫn minh mẫn nhờ luôn tay vận động

    10-09-2024 06:12

    Bí quyết để có sức khỏe và niềm vui của bà rất đơn giản: luôn luôn siêng năng vận động - từ thời còn trẻ cho đến tận lúc già.

  • Tan hoang những cánh đồng mùa bão

    Tan hoang những cánh đồng mùa bão

    09-09-2024 15:34

    Những cái cây bật rễ trong vườn cũng được vực dậy, hi vọng bộ rễ sẽ ôm chặt lấy đất vườn rồi đứng lên mà già đi cùng trẻ con, người lớn...

  • Con thương cha mẹ thật nhiều

    Con thương cha mẹ thật nhiều

    09-09-2024 15:00

    Bác sĩ chẩn đoán là cột sống của tôi có 1 chấm nhỏ giống như khối u, nhưng cha tôi cứ dửng dưng không thấy lo lắng gì.

  • Màn kịch hạnh phúc

    Màn kịch hạnh phúc

    09-09-2024 06:49

    Những chuỗi ngày liên tiếp như thế trôi qua. Càng ngày tôi càng trở thành một con người lạnh lùng, cô độc và chỉ muốn bứt phá, nổi loạn.

  • Do sách bây giờ đọc rất... khó vào

    Do sách bây giờ đọc rất... khó vào

    08-09-2024 12:18

    Muốn vực dậy văn hoá đọc cần sự chung tay của gia đình, nhà trường và xã hội. Việc ấy cần làm ngay kẻo quá muộn!

  • Tiếng rao thánh thót một đời

    Tiếng rao thánh thót một đời

    08-09-2024 06:21

    Sau này khi lớn lên và hiểu rõ hơn về từng ngành nghề, tôi lại thấy trân quý công việc của má.

  • Giá như ba mẹ dám sống khác…

    Giá như ba mẹ dám sống khác…

    07-09-2024 15:01

    Trong thẳm sâu, sự nuối tiếc về một phần cuộc đời lẽ ra đã có thể rất vui vẻ, hạnh phúc vẫn luôn ám ảnh anh.