PNO - "Hưu non" không thú vị như chị từng nghĩ. Chị bắt đầu thấy mình thừa thãi, như một lữ khách lạc lõng bị chuyến xe tất bật bỏ lại bên đường.
Chia sẻ bài viết: |
Volen 12-12-2023 14:11:41
Có nhiều ngành nghề nặng nhọc hay cần sử dụng các giác quan thì nghỉ đúng tuổi là hay nhất kể cả gia đình có con cháu cần giúp việc.
Những ngành kinh nghiệm như giáo viên, y dược thì không nên nghỉ hưu mà còn sức khoẻ còn cống hiến kể cả 1/2 thời gian khi chưa nghỉ hưu và cần được lãnh cả lương hưu lẫn 1/2 lương như cán bộ đang làm. Điều này rất quan trọng vì lợi ích xã hội và bản thân. 60 tuổi thì cũng nên sống xa con, không phụ thuộc hay chi phối cho con cháu cả kinh tế lẫn sức khoẻ. Chỉ giao lưu gia đình và ai về nhà đó, không can thiệp vào nội bộ bất cứ con cháu nào. Bệnh thì đi viện, thuê người chăm sóc, con rảnh thì đến thăm, không cũng không sao. Sống gần con cháu khoảng 10-20 phút xe là tốt nhất.
Nguyễn Gia Thanh 11-12-2023 19:04:26
Tôi nghỉ hưu "non" sớm 3 năm .Khi nghỉ hưu rồi tôi thấy rất tiếc vì không nghỉ hưu sớm hơn để hưởng thụ tuổi sắp về già và quẳng được cái gánh nặng trong những năm còn làm việc .
Tôi cảm thấy vui vì quyết định nghỉ hưu sớm 3 năm sau hơn 35 năm làm việc !
Lê thị lan Phương 11-12-2023 09:31:14
Nếu như chị nói thì nghỉ hưu tuổi nào cũng vây thôi. Quan trọng là mình tìm đươc niềm vui của mình. Biêt bao nhiêu chuyên để làm tại mình để mình nhàn hạ làm chi. Nếu ngươi băt buộc phải nghỉ chật vật ko có tiền sinh hoat thì lại khác. Còn đủ kinh tế cần nghỉ ngơi sớm thì lại khác. Nói như chị thì người truoc nay làm nội trợ thôi chắc buồn chiu k nổi.
Minhle 10-12-2023 07:51:44
Tôi phải nghỉ hưu sớm vì cty phá sản, 56 tuổi lương hưu đủ ăn tiêu vừa phải nhưng ở nhà rất buồn, tôi lại xin làm ở 1 cty tư nhân, có áp lực mới nhưng phải chấp nhận và thấy thú vị hơn với những áp lực đó, bởi tôi biết nó là động lực của cuộc sống .!.
Ngày mai là Giáng sinh, là ngày cưới của chị. Chị giật mình, hình như lâu rồi anh chị không có một cuộc hẹn hò...
Ở thành phố đắt đỏ này, nếu mẹ chồng không cùng chia khổ thì gia đình khó thuận hòa.
2 vụ hỏa hoạn kinh hoàng tại Hà Nội, TPHCM đã cướp đi nhiều sinh mạng. Vụ cháy làm tôi nhớ lại chuyện mình suýt gây thảm họa cháy toàn chung cư.
Hơn 1 giờ sáng, anh vẫn thấy đèn dưới nhà sáng đèn, lần mò ra cầu thang ngó xuống thấy vợ đang cắm cúi ngồi tính toán. Anh thở dài, xót vợ.
Tôi ước rằng đàn bà có thể lớn lên, lấy chồng sinh con, trải nghiệm, đi qua mọi chướng ngại nhưng vẫn giữ được những tin yêu như cầu vồng ngày nhỏ.
Vợ cùng tôi đi ngân hàng vay tiền, đi đặt cọc, hệt như một cặp vợ chồng đồng lòng, nhưng cô ấy lại từ chối đứng tên trên sổ hồng.
Em gái lấy chồng hơn 10 năm, nhưng cứ vài tháng một lần, khi vợ chồng mâu thuẫn, bên thông gia lại gọi điện mời cha mẹ qua để nói chuyện.
Biết tôi thắc mắc, chị thấp giọng: “Ở quê, đàn bà mà sạch sẽ, trắng trẻo, thơm tho sẽ bị nói là đàn bà hư, đàn bà vụng".
Sống dễ thì sự ra đi sẽ dễ dàng. Đơn giản vậy thôi, nhưng để hiểu và làm được, cần quá trình rèn luyện.
Nếu tôi nói ra, liệu mẹ chồng tôi có thể chịu đựng và vượt qua?
Không biết anh bắt đầu có vấn đề khi bước qua tuổi trung niên hay chị trở nên khó tính?
Cuối năm, không khí gia đình trong nhà tôi căng thẳng chỉ vì chuyện tiền. Vợ chồng đi làm quanh năm nhưng chẳng dành dụm được đồng nào.
Tôi nhớ mãi lời bố nói với mình như vậy. Bố muốn nhắc nhở con cháu khi ở tuổi trẻ phải nỗ lực phấn đấu để có thành quả sau này.
Giáng sinh năm sau, chị được tin cô gái ấy đã lấy chồng, để bé Su lại cho nhà ngoại nuôi. Chị len lén thở phào.
Bác Tân không bao giờ nhắc đến những đứa con nào khác ngoài cô Ngọc, vì họ không kiếm được nhiều tiền.
Tôi từng phản kháng nhiều, nhưng cuối cùng đành cam chịu khi bản thân chẳng còn nắm kinh tế gì trong tay.
Chị thật không ngờ những lời nói trong lúc thiếu kiềm chế của mình đã hằn sâu trong con như một vết sẹo khó phai.
Tình yêu chân thành chỉ được thử thách qua ngày dài tháng rộng, qua những nhọc nhằn, bộn bề của cuộc sống...