Nghe những lời này của bố chồng tôi như nở từng khúc ruột

16/05/2018 - 18:00

PNO - Hóa ra mọi chịu đựng "giặc bên Ngô" của tôi lâu nay ông hiểu cả. Hóa ra không phải cứ mình nói ra những suy nghĩ mới nhận được sự chia sẻ. Tôi lùi ra ngoài. Thôi cứ để gia đình chồng tự xử lí chuyện đó.

Tôi lấy chồng năm hai lăm tuổi. Gia đình tạm gọi là yên ấm, hòa thuận dù vợ chồng tôi không ở riêng mà sống chung cùng bố mẹ chồng. Nói chung tôi không phải là đứa con gái có tính hơn thua gì, bố mẹ chồng cũng thương hai đứa nên từ ngày chúng tôi cưới, đến khi tôi đủ hai mặt con, những va chạm với mẹ chồng chỉ là những điều nhỏ nhặt, không đáng kể. Nhưng tôi chỉ dám gọi là “tạm” yên bình, bởi đến một ngày “giặc bên Ngô” trở về tay ẵm tay bồng hai đứa nhỏ, em rể phía sau lưng vợ lếch thếch với hai vali đồ cồng kềnh báo hiệu một cuộc di cư căng thẳng, thì tôi biết những ngày sau đấy nhà tôi sẽ không còn không khí như trước nữa.

Quả nhiên, vừa vào nhà nước mắt ngắn dài Linh - em chồng tôi, đã trình bày: Con xin bố mẹ cho vợ chồng con về ở tạm vài hôm. Bên nhà chồng con căng thẳng quá. Thắng, chồng Linh lí nhí nói thêm: Chúng con chưa biết ở đâu nên vợ con bảo sang xin bố mẹ cho con và các cháu ở tạm...

Nghe nhung loi nay cua bo chong toi nhu no tung khuc ruot
Ảnh minh họa

Bố chồng tôi sầm mặt lại. Tôi biết ông không bằng lòng chút nào. Linh là con gái út, lẽ thường bố và con gái phải hợp nhau lắm. Nhưng Linh từ bé vốn tính đành hanh, luôn sợ hơn thiệt chưa bao giờ biết nhường nhịn người khác, dù bố có góp ý khuyên bảo Linh cũng nhất định không nghe. Mẹ chồng tôi thì lại chiều con gái, bà luôn cho rằng ông khắt khe quá với Linh...

Chuyện lục đục ra khỏi nhà chồng của Linh thực ra ai cũng dự liệu trước, khi mối quan hệ giữa Linh và mẹ chồng lúc nào cũng căng như dây đàn chực đứt, nay đá thúng mà đụng nia. Nay người này than thở, mai người kia giận dữ. Em rể thì nhu nhược, ở giữa mẹ và vợ nhưng không tìm được cách giải quyết nào ổn thỏa. Mẹ có cằn nhằn gì là Thắng lại lúng túng gãi đầu gãi tai: Mẹ đừng nói vợ con như thế... Thế nên câu nói không tế nhị ấy càng như đổ thêm dầu vào lửa.  

Và là lần này thì bà quá giận dữ khi Linh lớn tiếng hỗn hào mà con trai ở đó thì lại cứ: mẹ chấp vợ con làm gì. Nó nóng nên nói thế chứ chả bụng dạ nào đâu... Bà đuổi, cả con dâu lẫn con trai.

Bố chồng tôi dù không hài lòng với cách xử sự của vợ chồng con gái với nhà thông gia, nhưng lòng bố mẹ nào chẳng thương con. Mẹ chồng tôi bảo:

- Phòng cũ của con đấy, dọn đi mà ở.

Thế là ngôi nhà ba tầng, ba cặp vợ chồng cùng bốn đứa trẻ con tá túc.

Tôi dự liệu những phức tạp của cuộc sống chung với em chồng để cố gắng dung hòa cho ổn thỏa. Nhưng thực tình sống chung với “giặc bên Ngô” quả là bài toán không đơn giản. Nhất là với một người như Linh, không phải tôi cứ trao đi yêu thương và nhường nhịn là sẽ nhận lại từ Linh như thế.

Thương con gái, mẹ chồng tôi không lấy tiền ăn, lại sẵn lòng chăm chút cháu ngoại để vợ chồng Linh chỉ có việc đi làm. Tôi chợ búa cơm nước đành ngó trước ngó sau cho vừa vặn với đồng lương eo hẹp. Thêm người, mọi chi phí dĩ nhiên tăng lên mà không một ai hỗ trợ thêm, tôi bắt đầu thấy chán.

Thi thoảng kêu với chồng, anh chỉ biết thở dài. Thì mẹ anh, em gái anh, anh biết nói sao. Đã vậy đồ ăn thức uống cho trẻ con từ hai giờ thêm hai thành bốn. Cháu thì có khác gì con đâu. Mua cái này cho con thì cháu cũng phải y hệt. Vậy nên, tôi ngao ngán nhìn cô em chồng tểnh tềnh tênh mặc kệ chị dâu xoay xở.

Nghe nhung loi nay cua bo chong toi nhu no tung khuc ruot
Ảnh minh họa

Hai đứa con Linh, một lên ba, một lên năm tuổi. Hai con tôi thì một đứa bốn, một đứa bảy tuổi. Những đứa trẻ lít nhít chưa biết nhường nhịn nhau nên chành chọe suốt ngày. Các con tôi từ bé được dạy một nguyên tắc rất rõ ràng về đồ chung, đồ riêng. Khi đã là đồ của người khác thì luôn phải xin phép và được đồng ý chúng mới dùng và ngược lại.

Nhưng con nhà Linh lại khá tự do. Đã vậy, mẹ chồng tôi luôn mắng cháu nội lớn không biết nhường em. Rồi bà mắng lây sang tôi: là mẹ thì phải dạy con sống nhường nhịn. Em nó khổ thì nó mới phải về đây ở chứ...

Tôi ức phát khóc mà không dám phản kháng. Những đứa trẻ bốn năm tuổi chành chọe nhau đôi khi cũng là chuyện trẻ con thường tình, làm sao mà bà lại cứ phân biệt cháu nội cháu ngoại rồi lại mắng con dâu. Được nuông chiều vậy nên hai đứa rất nghịch ngợm, hay phá đồ. Có những ngày đi làm về nhìn nhà cửa bề bộn, phòng riêng của vợ chồng tôi chúng cũng phá tanh bành, tôi chỉ biết thở dài.

Đỉnh điểm, hôm tôi đi liên hoan cùng cả phòng trong công ty. Tôi đã xin phép bố mẹ chồng đàng hoàng, ông bà cũng vui vẻ đồng ý. Chồng tôi cũng thu xếp về sớm đón hai con ở trường về. Nhưng khoảng tám giờ tối tôi vừa vào cổng nhà, nhìn vào trong vẫn thấy nguyên cả căn nhà vẫn bày bừa đồ con trẻ. Linh đang khóc, nó gay gắt với bố chồng tôi: Bố không thương con gì cả. Bố chỉ chiều con dâu thôi. Bố thử xem có nhà ai, con dâu hết giờ làm còn la cà ở ngoài thế không?

Tôi đứng ngoài sân nghe mà chết sững cả người. Thế còn cô ấy, từ ngày về nhà ngoại ở, hai đứa con phó mặc luôn cho bà ngoại và chị dâu thì sao? Cô ấy lúc nào cũng thư thái như một người nhàn rỗi thì sao? Và có biết bao hôm cô ây đi liên hoan, đi sinh nhật, đi gặp gỡ cả vợ lẫn chồng đến tận đêm mới về thì sao?

Bố chồng tôi lớn tiếng: Mày vừa phải thôi. Mày về nhà này ở, có động vào tí việc nhà nào không? Sáng thì dậy muộn, con không phải cho ăn cũng không đưa đón đi học. Ăn ở mặc nhiên bắt người khác phải hầu mình. Được một tối chị nó đi vắng phải tự dọn mâm cơm mà mặt sưng lên... đến tao là bố đẻ mày tao còn ngứa mắt nữa là anh chị với bố mẹ chồng mày.

Tôi như nở từng khúc ruột vì từng lời của bố. Phải nói thêm là bố chồng tôi tuy nóng tính nhưng ông là người cực kì hiểu chuyện.

Hóa ra mọi chịu đựng "giặc bên Ngô" của tôi lâu nay ông hiểu cả.

Hóa ra không phải cứ mình nói ra miệng những suy nghĩ thì mới nhận được sự chia sẻ. Tôi lùi ra ngoài. Thôi cứ để gia đình chồng tự xử lí chuyện đó. Sức chịu đựng của mỗi người luôn có giới hạn cuối cùng. Lạ là lần này tôi thấy mẹ chồng đang lúi húi ở phía trong nhưng cũng không hề lên tiếng bênh con gái nữa.

Tôi biết, người hiểu chuyện như bố chồng, như chồng tôi luôn muốn nhà là nơi đi về để nghỉ ngơi, chứ không phải là chỗ mọi người cãi và, chịu đựng lẫn nhau. Và tôi tin bố chồng tôi sẽ biết cách làm thế nào để dung hòa được cả đôi đường.

                                                                                                         Đinh Hương

 

news_is_not_ads=
TIN MỚI
  • Chuyện tình cha mẹ tôi: Ba mê rửa chén vì muốn mẹ nghỉ ngơi

    Chuyện tình cha mẹ tôi: Ba mê rửa chén vì muốn mẹ nghỉ ngơi

    20-12-2024 06:34

    Mấy chục năm qua, chị em tôi đã quen thuộc với hình ảnh ba vào bếp. Ba tình nguyện làm "người đam mê rửa chén" vì ba yêu gia đình.

  • 70 tuổi, cha tôi vẫn miệt mài làm rẫy giữ đất

    70 tuổi, cha tôi vẫn miệt mài làm rẫy giữ đất

    19-12-2024 17:54

    Mỗi lần nghĩ đến hình ảnh cha già cặm cụi đi cắt cành, bón phân, kéo ống nước tưới cây, tôi thấy lòng đau như ai cắt từng khúc ruột.

  • Xuân… nhặt

    Xuân… nhặt

    19-12-2024 06:46

    Nhà không rộng, chỉ có khoảng ban công là có thể nuôi cây. Vậy là ba cứ đem cây về chăm sóc, tưới tắm, nâng niu.

  • Tôi đi thuê người yêu

    Tôi đi thuê người yêu

    18-12-2024 17:05

    Tại TPHCM, có một dịch vụ được chào mời vừa công khai lại vừa kín đáo: dịch vụ của những người yêu thuê giờ.

  • Tuổi ăn đám cưới, tuổi viếng đám tang

    Tuổi ăn đám cưới, tuổi viếng đám tang

    18-12-2024 10:30

    Tôi nhận ra, ở độ tuổi ngấp nghé 50 của mình, tôi đi viếng đám tang nhiều hơn những đám, tiệc khác.

  • “Tạm ứng” gối chăn

    “Tạm ứng” gối chăn

    18-12-2024 06:17

    Trong công việc, cuộc sống, người ta có thể tạm ứng nhiều thứ, nhưng tạm ứng gối chăn sẽ để lại nhiều hậu quả khó lường.

  • Chỉ đường cho hươu: Yêu người hơn tuổi

    Chỉ đường cho hươu: Yêu người hơn tuổi

    17-12-2024 18:37

    Lòng con canh cánh về mối tình ngang trái của mình. Mỗi khi nghe ai đó nói “phi công trẻ”, “hồng hài nhi”… là con lại chộn rộn, mắc cỡ.

  • Ai rồi cũng tập thể thao: Bước ngoặt huy hoàng trong công cuộc tập luyện của tôi

    Ai rồi cũng tập thể thao: Bước ngoặt huy hoàng trong công cuộc tập luyện của tôi

    17-12-2024 12:48

    Bạn thuyết phục ròng rã mấy tháng trời. Bạn bảo sẽ cùng tôi đi bộ về đích để tôi không thấy ngại.

  • Chữ hiếu trong kinh doanh

    Chữ hiếu trong kinh doanh

    17-12-2024 08:51

    Tôi thích được ngồi nghe mẹ kể chuyện xưa, được ăn cơm với mẹ, được cùng mẹ đi thăm bà con… Mấy món mẹ nấu là ngon nhất thế giới.

  • Trăm năm trong cái nắm tay

    Trăm năm trong cái nắm tay

    17-12-2024 06:03

    Người ta có thể dễ dàng đến bên nhau, nhưng liệu có bao nhiêu người đi được cùng nhau tới tuổi xế chiều?

  • “Siêu xe” của ông nội

    “Siêu xe” của ông nội

    16-12-2024 16:19

    Chiếc “siêu xe” của ông nội đã theo chủ nhân được gần 15 năm. Mỗi ngày, ông luôn dành thời gian chăm chút nó, như người bạn đồng hành đáng tin cậy.

  • Lời nói như dao

    Lời nói như dao

    16-12-2024 13:03

    Cần tránh những lời nói xúc phạm, miệt thị, thay vào đó là những lời nói lịch sự, tôn trọng, góp phần xây dựng mối quan hệ.

  • Trẻ em cần thế giới thật đầy yêu thương

    Trẻ em cần thế giới thật đầy yêu thương

    16-12-2024 06:21

    Các nghiên cứu đã chứng minh trẻ em cần được neo giữ trong thế giới thật, quan hệ thật, trách nhiệm, tình yêu thật. Hoạt động ảo không thể thay thế được.

  • Khoảnh khắc dài nhất

    Khoảnh khắc dài nhất

    15-12-2024 17:58

    Chỉ cần gặp mẹ, được ngồi gần mẹ, mọi chênh chao, chơi vơi, xáo trộn đều được lắng xuống, chữa lành.

  • Ngoại vẫn chắt chiu những hạt mè

    Ngoại vẫn chắt chiu những hạt mè

    15-12-2024 16:54

    Có lẽ vì vị mè ướp đẫm mồ hôi của ngoại, cũng có thể vì khói bếp thân thương làm thơm chén cơm nóng hổi quyện cùng vị muối mè mằn mặn.

  • Con bình thường hay đặc biệt?

    Con bình thường hay đặc biệt?

    15-12-2024 06:48

    Mong con thông minh vượt trội hay chỉ cần con khỏe mạnh, bình thường, câu trả lời của bạn là gì?

  • Ngưng đổ lỗi!

    Ngưng đổ lỗi!

    14-12-2024 19:37

    Người luôn tự coi mình là nạn nhân hiếm khi nhận ra lỗi của chính mình, cũng khó có cơ hội nhận ra khả năng của bản thân khi cố gắng.

  • Mẹ chưa bao giờ xa tôi

    Mẹ chưa bao giờ xa tôi

    14-12-2024 15:48

    Sau bao nhiêu năm cách lòng, tôi đã thật sự hiểu mẹ, hiểu rằng mẹ có những lý do để rời xa ba, nhưng chưa bao giờ mẹ rời xa tôi.