Nàng dâu 3 lần bị "tống khứ" khỏi nhà chồng

06/08/2015 - 07:00

PNO - Một trận giông tố của nhà chồng như trút lên người tôi. Lại một lần nữa, họ "tống khứ" tôi ra khỏi cửa.

Tôi sinh ra trong một gia đình tương đối khá giả với bố là chủ một xưởng may và mẹ mở cửa hàng bán tạp hoá. Từ khi đi học, tôi đặt ra những tiêu chuẩn khá khắt khe cho chồng tương lai của mình: đẹp trai, có việc làm ổn định, và có nhà Hà Nội.

Cuối cùng, tôi đã gặp được Huy – người mà tôi đã lấy làm chồng sau này. Ở anh hội tụ đầy đủ các yếu tố mà tôi yêu cầu. Tôi và anh làm đám cưới sau gần một năm yêu nhau. Cứ ngỡ mọi chuyện sẽ mãi tốt đẹp nhưng nào ngờ, từ khi bước chân về làm dâu, tôi đã hoàn toàn vỡ mộng.

Mẹ chồng tôi không ưa tôi ngay từ khi tôi còn làm người yêu của Huy. Biết điều đó nên ngay khi về nhà chồng, tôi luôn nỗ lực để làm một nàng dâu tốt: nấu cơm, giặt giũ, dọn dẹp nhà cửa… nhưng điều đó vẫn chưa đủ với mẹ chồng tôi. Tôi cũng phát hiện, chồng tôi là một người khá bám mẹ. Mọi chuyện từ đi đâu, làm việc gì anh đều phải hỏi ý kiến mẹ. Không những vậy, anh còn hay so sánh tôi với mẹ anh: nấu món này không ngon như mẹ, làm cái này không khéo như mẹ… Không phải tôi chấp gì với mẹ chồng, nhưng bị so sánh suốt như vậy tôi cũng rất tủi thân.

Một lần, tôi đã không kiềm chế được mà nói lại anh vài câu “anh vừa phải thôi chứ, mẹ anh đâu phải làm gì cũng đúng đâu”. Nào ngờ, mấy lời đấy đã lọt vào tai mẹ chồng tôi khiến bà nổi đoá. Bà không ngừng nhiếc móc tôi là đứa láo hỗn không biết phép tắc và đuổi tôi ra khỏi nhà. Tôi nhìn chồng cầu cứu nhưng anh chỉ hừ lạnh rồi quay đi. Không một ai bênh vực, tôi đành lầm lũi xếp đồ sang ra khách sạn ở.

Được gần một tuần thì tôi phải cầu cứu bố mẹ đẻ để xin cho tôi được vào lại nhà. Dù rất thương bố mẹ khi phải xuống nước với thông gia như vậy, nhưng tôi cũng không còn cách nào khác. Đấy là lần đầu tiên, tôi bị gia đình chồng đuổi khỏi nhà.

Nang dau 3 lan bi

Lần thứ 3 tôi bị "tống khứ" của nhà chồng.

Gần một năm sau “sự kiện” đáng quên đó, tôi hạ sinh một cô công chúa đầu lòng. Tuy chưa hoà hợp được với gia đình nhà chồng nhưng vì con, tôi vẫn phải cố gắng để có thể sống tiếp ở đây. Nhưng “cây muốn lặng mà gió chẳng dừng”, một năm sau đó nữa, tôi lại tiếp tục mang thai bé gái. Điều này khiến nhà chồng tôi khó chịu ra mặt. Mẹ chồng tôi thi thoảng vẫn bóng gió tôi không biết đẻ. Tôi cố bỏ ngoài tai mấy lời ác nghiệt đó. Con cái là món quà mà ông trời ban tặng, con gái hay con trai thì cũng đều quý giá. Nhưng chồng tôi lại không đồng tình, anh cũng hùa theo mẹ mà đay nghiến tôi vì cái tội không đẻ được con trai.

Khi mang bầu bé thứ hai tháng thứ bảy, tôi được tin chồng có bồ. Bắt taxi với con bạn thân, tôi quyết chí phải làm to một trận với gã chồng mất nết. Mang cái bụng bầu bảy tháng đi đánh ghen, chắc nhiều người sẽ bảo tôi dở hơi. Nhưng đau lòng lắm các bạn ạ. Phụ nữ khi mang bầu đều nhạy cảm và dễ tổn thương, ai cũng cần chồng chăm sóc. Nhưng vòng tay của chồng tôi không dành cho tôi mà lại cho một người phụ nữ khác, tôi không sao chịu nổi.

Hôm đó, tôi và con bạn đã cãi nhau tung toé với đôi “gian phu dâm phụ” trong nhà nghỉ. Ấy vậy mà chồng tôi nào có sợ hãi gì. Việc đầu tiên anh ta làm là phi lên phòng để… mách mẹ. Dường như mẹ chồng tôi cũng biết việc chồng tôi cặp bồ nhưng bà đã bao che cho anh ta. “Tại mày là cái đồ mái già toàn đẻ trứng ung nên con tao mới phải ra ngoài “chơi”, mày con kêu cái gì?”.

Quỳnh Trang

 

news_is_not_ads=
TIN MỚI