PNO - Thông thường, sau một sự việc đã rồi, người ta chép lưỡi “giá như”, “giá mà”… Giá mà thầy cô giành nhiều thời gian hơn để trò chuyện với học sinh...
Chia sẻ bài viết: |
Mẹ 3 con 20-04-2023 21:49:23
Tác giả viết rất đúng
Hồng Hạ 20-04-2023 15:34:29
Đúng ý tôi, con nít giờ nhiều đứa làm nư dữ lắm
Thùy 20-04-2023 12:15:37
Mình thấy học sinh bây giờ áp lực lắm. Không được hạnh phúc như ngày xưa. Ngày xưa thiếu ăn thiếu mặc nhưng có hạnh phúc đơn sơ của tuổi học sinh. Bây giờ no đủ, trường chuyên lớp chọn, chỉ làm học sinh thêm bất hạnh.
Ngày ngày Cha mẹ lùa trẻ con chạy theo chương trình - hệ thống GD. Mấy tháng hè con có da có thịt, tụ trường vài tháng sức khoẻ kém đi thấy rõ gầy gò xanh xao. Ngày kiểm tra 15 phút, thi giữa kỳ vẫn phải học thuốc bài, chuẩn bị bài vở các môn khác, chẳng có thời gian nghỉ xen kẽ. Không có thời gian thong thả để ôn môn kiểm tra & nghỉ ngơi đầu óc. Trả bài cho con thì thấy nội dung nhàm chán ...chẳng có ích lợi thực tế, mà tất tần tật phải thuộc trong đầu...đúng là không thể hiểu nổi...
Hình ảnh người vợ nắm giữ tay hòm chìa khóa đã trở nên quen thuộc. Tuy nhiên, vẫn có trường hợp chồng mới là người quản lý tài chính.
Dù việc đi học có vì tương lai của gia đình, và bận bịu đến đâu, người phụ nữ không được bỏ bê việc nhà.
Con không thích tâm sự với ba, chỉ được mấy câu là ba con đứng dậy bỏ đi hoặc con kiếm cớ rút lui.
Hơn 360 ngày mỗi năm, anh Thắng lái xe đi làm cùng vợ, chỉ có 2 - 3 ngày trong số đó anh tách riêng đi nhậu cùng bạn bè.
Cậu Ba độc thân. Đã nhiều năm rồi, cậu chọn cách sống chậm rãi, ít ồn ào, không phiền lụy ai.
Anh thầm ước đời mình sẽ được thêm thật nhiều lần chạy về cắt tóc cho mẹ thương yêu...
Tiến sĩ Ngô Đắc Thuần dành cho chúng tôi một buổi trò chuyện ngắn về cách anh cân bằng cuộc sống và tìm thấy bình an trong việc chăm sóc gia đình.
Đâu hẳn cái gì cũng phải nhanh mới vui. Tôi thôi tức giận mỗi khi cháu ăn chậm, thôi bức xúc khi chúng không chịu đi tắm.
Ba chị giờ như đứa trẻ hay quên, hay cáu gắt, nhưng tình thương ông dành cho chị vẫn bao la như ngày chị còn bé.
Tôi hay cằn nhằn má, mấy viên thuốc huyết áp, tiểu đường mà cũng quên trong khi mấy chục ngày giỗ trong họ hàng thì chẳng quên ngày nào.
Từ kinh nghiệm và tay nghề giỏi của ông, con cháu được học hỏi nhiều kiến thức về y tế.
Dù ở vùng quê xa xôi nghèo khó, những người phụ nữ nông thôn vẫn rất nhanh nhạy để bắt nhịp xu thế.
Câu chuyện về thương hiệu Tân Mỹ và truyền nhân đời thứ 3 với các sản phẩm kết hợp giữa những nét cổ truyền và mang hơi thở đương đại.
Khi nghe đàn ông nói xấu phụ nữ, đa phần những người văn minh, bất luận là nam hay nữ, đều chung kết luận: đó là một người đàn ông xấu tính.
Trong cuộc chọn lựa lần 2 này, có thêm những biến số khó lường: con cái, họ hàng, người cũ… mà con cái có lẽ là phần khó nhất.
Trong những câu chuyện ấy, bà ngoại tôi hiện lên với hình tượng một phụ nữ miền biển, rất tháo vát, có khiếu buôn bán và yêu chồng, thương con.
Kể cả khi lâm trọng bệnh, ngoại vẫn luôn cố thực hiện cho tròn lời đã hứa với tôi.
Nhu cầu tập huấn cho trẻ em cách thức thoát hiểm khi rơi vào những tình huống nguy cấp là vô cùng quan trọng.