PNO - Vợ tôi báo rằng mẹ gọi điện thoại, nói mai về có chuyện cần bàn, tôi cũng đoán được lý do, vì cô út mới gọi điện cho tôi xong.
Chia sẻ bài viết: |
Quanthij thoa 09-11-2022 12:15:46
Đúng rồi , ng trên phải cao thượng như thế ng dưới mới phục
Nguyễn tuấn anh 05-11-2022 18:08:15
Đúng là một người con trai cả tuyệt vời, nhưng đáng trân trọng nhất là người con dâu cả sống chỉ biết hy sinh, lúc khó khăn cơ hàn, nhưng sát cánh chia sẽ, gánh vác việc nhà chồng ko một lời phàn nàn. Chúc gđ luôn vui vẻ, hạnh phúc, bình an.
Nguyễn đình 04-11-2022 09:06:39
Đọc mà nước mắt chảy dài làm người cần biết suy nghĩ trước sau cho phải đạo!
Nguyenthikimnga 03-11-2022 21:09:51
Tôi phục và đồng cảm với người phụ nữ này!
Thanhtahb 03-11-2022 15:35:06
Dâu trưởng như vậy cũng phải nói là đáng mặt đấy trời sinh tính chú ba lười là ăn quẩn rất là hèn
phạm văn ân 03-11-2022 07:56:40
Nếu được người vợ như vậy thì quá tốt quá hạnh phúc. Tiếc rằng ít người như thế lắm
Phạm Thanh 03-11-2022 06:46:56
Tôi thích mẫu người phụ nữ kiểu này, 10₫ cho chị
Chẳng biết tết vui ở đâu chứ ở nhà anh, nhắc tết chỉ thấy buồn...
Ngày cuối năm, 4 người chụm đầu chia từng khoản tiền, nào là tiền lì xì người thân, tiền mua quà tết biếu, tiền xe về quê...
Nháp, nghĩa là thử, là được phép gạch xóa, xé đi. Nhưng cuộc đời dâu phải nói bỏ đi là bỏ.
Mình về tết vì chồng, vì con cần biết quê quán, biết trên dưới với ông bà, chứ không sau này tết đến con cháu mình nó cũng không về thì sao?
Chủ nợ tìm đến tận nhà, anh Minh gục đầu trong tiếng chửi bới doạ nạt. Lúc ấy chị Trang đã đứng lên, nhỏ nhẹ thừa nhận họ phá sản.
Ngay khi bà Bích thông báo đã nhận cọc bán nhà, cậu con trai nhiều năm xa xứ lập tức mua vé đưa vợ về đón tết cùng mẹ.
Tôi đã khóc rất nhiều khi mẹ mất mà chưa kịp may cho bà một bộ quần áo mới hay mua được một viên thuốc bổ nào.
Đừng ai vội kết luận, tôi chắc ở nhà chồng nuôi, hoặc hàng tháng chồng nộp cho một khoản rất “khủng” nên phải lụy!
Vợ chồng tôi khá đồng lòng khoản “sextoy tự chế”. Nhờ chúng mà chuyện vợ chồng của chúng tôi tấn tới, dù vẫn có chút lăn tăn…
Tôi không ngắm bầu trời cùng các con, không kiên nhẫn nghe những câu chuyện không đầu không cuối. Không đủ dịu dàng để trả lời những thắc mắc đến vô tận.
Có lẽ những năm trước, cha mẹ chồng so đo tiền biếu tết giữa nhà tôi và nhà chị nên năm nay chị mới gọi điện hỏi trước.
Một mình nuôi dạy con khôn lớn, lại thành đạt, xinh đẹp như thế này, chị không tự hào thì chớ, việc gì phải mặc cảm, tự ti vì chuyện ly hôn?
Dù kinh tế eo hẹp, con gái vẫn cố gắng dành dụm để gửi quà tết về cho gia đình. Thế nhưng cô lại bị cha mẹ trách sao không gửi tiền.
Có một thực tế là chúng ta nghĩ nhiều đến những chuyện không mong xảy ra như: sao bụng có vẻ nặng nề, nọng cằm hình thành rõ hơn...
20 tết, tôi gọi thông báo tết này có lẽ không về quê. Im lặng một lúc, mẹ nói: "Kệ hết đi, về ăn tết với mẹ, sang năm mình làm lại".
Lộc dửng dưng với tất cả mà lòng chông chênh. Đã 3 năm rồi anh không về quê ăn tết.
Cúc lựa lời nhắn với em trai về chuyện sắm tết trong gia đình. Năm ngoái, vì chuyện mua sắm mà nhà Cúc có chút mất vui.
Sự nhàn rỗi tạo đà cho cú trượt dài của tâm trạng. Vậy nên hãy chăm chỉ làm việc, tập trung vào công việc để bản thân bận rộn lên...