Một mình sướng chán…

15/09/2015 - 07:11

PNO - Ông lấy sen và chút làm thơ để tìm vui. Ông đã sáng tác trên 200 bài thơ để lòng lắng lại trước những sân, si, ái, ố của cuộc đời.

Mot minh suong chan…
b

Người dân thường qua Quốc lộ 13, đoạn đường từ Thủ Dầu Một về H.Bến Cát, Bình Dương đã quen thuộc với hình ảnh một ông cụ trạc tuổi 80 ngày ngày đẩy xe đi bán hoa sen.

Nhìn dáng dấp nhỏ bé, gầy nhom, đen nhẻm, biết ông sống cảnh tuổi già cô độc, ai mua sen cũng chạnh lòng thương cảm. Nhưng nếu chuyện trò, nghe ông hào sảng đọc thơ, nhìn mắt ông tươi rạng, mới hay cuộc sống của ông mang gam màu hạnh phúc.

Theo chân ông về nhà, thấy được phong cách sống độc nhất vô nhị của… “dị nhân”. Ông già độc thân tự do thể hiện mình, sống như mình muốn, nghĩ gì làm nấy, “quái” thả cửa mà không bị ai rầy rà, cản trở.

“Chiếc xe đẩy lai đạp” của ông thấp lè tè, màu trắng đục, thiết kế hai khung sắt lớn phía trước và sau để đựng sen và can nước to. “Tính tui ưa sáng chế lắm cô!” - ông ngắn gọn đáp lại ánh mắt tò mò.

Người ông gầy còm, trơ xương sườn. Xua tay, nhăn mặt, ông bảo “Đội nón, mặc áo hả? Không quen!”. Quanh năm, ông bận độc nhất chiếc quần cụt, thắt lưng quấn dây chun, cột túi tiền bên hông, treo lủng lẳng.

Mot minh suong chan…
Ở tuổi 80, “ông Hai bán sen” vẫn hăm hở với công việc mưu sinh

Dép ông mang chỉ có đế, không quai mà chỉ là cọng dây nhựa được xỏ, quấn chằng chéo. Dây đứt, ông lại đổi cọng khác nên đôi dép được “hưởng thọ ” nhiều năm. Với “sáng chế” này, ông vừa đỡ mất tiền mua vừa có "đồ độc".

“Giang sơn” của “dị nhân” cũng độc đáo không kém. Đón khách vào nhà, ông mất đến năm phút mới có thể tháo hết mớ dây xích giăng mắc, đan cuộn vào nhau để mở cổng. “Giang sơn” này nằm trên mảnh đất cuối hẻm rộng gần 500m2 , phía sau và bên hông là ao sen lớn.

Hàng chục mảnh tôn được ông mua về, chắp ghép dựng thành “thành lũy” vây kín khu đất. Đến mấy góc vườn lại thấy một cái thang gỗ giúp ông quan sát động tĩnh bên ngoài từ trên cao.

Căn nhà khá lộn xộn, nhưng nhiều đồ vật cũ kỹ tưởng vô dụng đều mang công dụng riêng. Những chiếc áo mưa nhiều màu sắc được chằm vá làm rèm cửa. Túi ni lông bạc màu trải dài băng gỗ cùng nhiều loại phế liệu được kết làm tấm nệm.

Những chiếc lu to dùng trữ nước, kiêm kê đồ tránh ẩm ướt, làm ghế ngồi và cả công dụng chắn cửa cổng tránh người lạ đột nhập ban đêm. Ở góc nhà, ông già cả đời đi bộ lại lưu giữ mấy chục cái mũ bảo hiểm.

Ông cho biết trên đường đi bán sen, ông nhặt mũ bảo hiểm từ những vụ tai nạn giao thông mang về xem như cất dùm chủ nhân của nó thay vì để lăn lóc, vạ vật bên đường.

Nhìn trang phục, phong cách sống, tưởng chừng ông “ăn lông ở lỗ”. Nhưng ông luôn giữ gìn vệ sinh, trong nhà luôn có khăn giấy sạch để lau miệng. Chỗ ngồi của khách đến chơi được trải một lớp ni lông mới.

Dù bản thân kỳ dị, bất chấp nhiều nguyên tắc nhưng ông không coi thường nhu cầu bình thường ở người khác. Ông lắc đầu không cho biết tên thật, cười bảo: “Cứ kêu tui là ông Hai bán sen”.

Ông yêu nghề và yêu sen: “Tui quý sen của tui lắm cô, cứ ba phút là phải tưới cho sen một lần. Để sen khát tội nghiệp lắm!”. Vừa trò chuyện, ông vừa nặng nhọc đẩy xe đi, chốc lát lại dừng xe múc nước tưới cho hoa.

Ông hái sen chủ yếu ở các đầm sen trên địa bàn P.Tương Bình Hiệp (TP.Thủ Dầu Một, Bình Dương), là nơi ông gắn bó từ thuở nằm nôi. Trước đây ông phải trả 2.000đ/bông cho chủ đầm nhưng sau nhiều người không lấy tiền.

Lấy công làm lời, ông chỉ bán giá khoảng 1.000đ/ bông. Cứ độ 11g trưa, ông bắt đầu ra ruộng, lội qua nhiều bờ mương mới tới được đầm sen. Đôi chân được bọc bằng nhiều lớp vớ và ni lông, ông thoăn thoắt lội bùn, tránh đỉa dưới ruộng.

Đói, ông đến quán cơm mà người chủ vẫn cho ông ăn miễn phí. Chiều tối về đến nhà nếu chưa kịp ăn thì qua ăn ké chỗ cô hàng xóm. Thi thoảng ông mang cho cô một bó sen làm quà.

Ông kể, ông bán sen 18 năm nay, sau khi bỏ nghề cắt tóc dạo. Ông gắn bó với nghề bán sen, phần vì mưu sinh, phần vì: “Tôi bán sen vầy coi như làm công quả, một cách phụ giúp cho người mua làm công đức cho đời. Tôi chẳng mong kiếm nhiều tiền”.

 

news_is_not_ads=
TIN MỚI
  • “Người thứ ba”

    “Người thứ ba”

    20-12-2024 10:00

    Thế nhưng, cũng chính vì quá thân, cộng với suy nghĩ “thân thì không cần giữ kẽ”, chị thường xuyên làm chúng tôi khó xử.

  • Chuyện tình cha mẹ tôi: Ba mê rửa chén vì muốn mẹ nghỉ ngơi

    Chuyện tình cha mẹ tôi: Ba mê rửa chén vì muốn mẹ nghỉ ngơi

    20-12-2024 06:34

    Mấy chục năm qua, chị em tôi đã quen thuộc với hình ảnh ba vào bếp. Ba tình nguyện làm "người đam mê rửa chén" vì ba yêu gia đình.

  • 70 tuổi, cha tôi vẫn miệt mài làm rẫy giữ đất

    70 tuổi, cha tôi vẫn miệt mài làm rẫy giữ đất

    19-12-2024 17:54

    Mỗi lần nghĩ đến hình ảnh cha già cặm cụi đi cắt cành, bón phân, kéo ống nước tưới cây, tôi thấy lòng đau như ai cắt từng khúc ruột.

  • Xuân… nhặt

    Xuân… nhặt

    19-12-2024 06:46

    Nhà không rộng, chỉ có khoảng ban công là có thể nuôi cây. Vậy là ba cứ đem cây về chăm sóc, tưới tắm, nâng niu.

  • Tôi đi thuê người yêu

    Tôi đi thuê người yêu

    18-12-2024 17:05

    Tại TPHCM, có một dịch vụ được chào mời vừa công khai lại vừa kín đáo: dịch vụ của những người yêu thuê giờ.

  • Tuổi ăn đám cưới, tuổi viếng đám tang

    Tuổi ăn đám cưới, tuổi viếng đám tang

    18-12-2024 10:30

    Tôi nhận ra, ở độ tuổi ngấp nghé 50 của mình, tôi đi viếng đám tang nhiều hơn những đám, tiệc khác.

  • “Tạm ứng” gối chăn

    “Tạm ứng” gối chăn

    18-12-2024 06:17

    Trong công việc, cuộc sống, người ta có thể tạm ứng nhiều thứ, nhưng tạm ứng gối chăn sẽ để lại nhiều hậu quả khó lường.

  • Chỉ đường cho hươu: Yêu người hơn tuổi

    Chỉ đường cho hươu: Yêu người hơn tuổi

    17-12-2024 18:37

    Lòng con canh cánh về mối tình ngang trái của mình. Mỗi khi nghe ai đó nói “phi công trẻ”, “hồng hài nhi”… là con lại chộn rộn, mắc cỡ.

  • Ai rồi cũng tập thể thao: Bước ngoặt huy hoàng trong công cuộc tập luyện của tôi

    Ai rồi cũng tập thể thao: Bước ngoặt huy hoàng trong công cuộc tập luyện của tôi

    17-12-2024 12:48

    Bạn thuyết phục ròng rã mấy tháng trời. Bạn bảo sẽ cùng tôi đi bộ về đích để tôi không thấy ngại.

  • Chữ hiếu trong kinh doanh

    Chữ hiếu trong kinh doanh

    17-12-2024 08:51

    Tôi thích được ngồi nghe mẹ kể chuyện xưa, được ăn cơm với mẹ, được cùng mẹ đi thăm bà con… Mấy món mẹ nấu là ngon nhất thế giới.

  • Trăm năm trong cái nắm tay

    Trăm năm trong cái nắm tay

    17-12-2024 06:03

    Người ta có thể dễ dàng đến bên nhau, nhưng liệu có bao nhiêu người đi được cùng nhau tới tuổi xế chiều?

  • “Siêu xe” của ông nội

    “Siêu xe” của ông nội

    16-12-2024 16:19

    Chiếc “siêu xe” của ông nội đã theo chủ nhân được gần 15 năm. Mỗi ngày, ông luôn dành thời gian chăm chút nó, như người bạn đồng hành đáng tin cậy.

  • Lời nói như dao

    Lời nói như dao

    16-12-2024 13:03

    Cần tránh những lời nói xúc phạm, miệt thị, thay vào đó là những lời nói lịch sự, tôn trọng, góp phần xây dựng mối quan hệ.

  • Trẻ em cần thế giới thật đầy yêu thương

    Trẻ em cần thế giới thật đầy yêu thương

    16-12-2024 06:21

    Các nghiên cứu đã chứng minh trẻ em cần được neo giữ trong thế giới thật, quan hệ thật, trách nhiệm, tình yêu thật. Hoạt động ảo không thể thay thế được.

  • Khoảnh khắc dài nhất

    Khoảnh khắc dài nhất

    15-12-2024 17:58

    Chỉ cần gặp mẹ, được ngồi gần mẹ, mọi chênh chao, chơi vơi, xáo trộn đều được lắng xuống, chữa lành.

  • Ngoại vẫn chắt chiu những hạt mè

    Ngoại vẫn chắt chiu những hạt mè

    15-12-2024 16:54

    Có lẽ vì vị mè ướp đẫm mồ hôi của ngoại, cũng có thể vì khói bếp thân thương làm thơm chén cơm nóng hổi quyện cùng vị muối mè mằn mặn.

  • Con bình thường hay đặc biệt?

    Con bình thường hay đặc biệt?

    15-12-2024 06:48

    Mong con thông minh vượt trội hay chỉ cần con khỏe mạnh, bình thường, câu trả lời của bạn là gì?

  • Ngưng đổ lỗi!

    Ngưng đổ lỗi!

    14-12-2024 19:37

    Người luôn tự coi mình là nạn nhân hiếm khi nhận ra lỗi của chính mình, cũng khó có cơ hội nhận ra khả năng của bản thân khi cố gắng.