PNO - Trong số những người đàn ông ngoại tình, liệu có được mấy người sẵn sàng nhận lỗi: “Ừ, anh sai rồi. Là anh đã phản bội em!”.
Chia sẻ bài viết: |
Le Thi Ngan 18-07-2023 10:48:13
Nếu là em, e sẽ thay đổi tất cả, cuộc sống của em em tự chọn, có thể em không li hôn vì con em cần bố, nhưng em sẽ khóc 1 trận cho thõa lòng.. rồi thay đổi bản thân em, ví dụ cụ thể nhé: em thay đổi cách ăn mặc, hiênj tại, cố gắng học sự dịu dàng và mạnh mẽ, học thêm tiếng anh hoặc 1 chuyên môn nào đó, đọc sách nhiều hơn, không quan tâm chồng nữa mà chuyển sang quan tâm con cái và cha mẹ mình vì mẹ sinh em ra ko phải để em vì 1 ng đàn ông mà chôn vùi cuộc sống, em sẽ về thăm mẹ và ở lại thường xuyên, em sẽ dạy con thật tốt, ngừng quan tâm chồng lại và tuyệt đối ko nên giận dữ hay quát mắng. Tóm lại em sẽ trở nên ưu tú hơn và bỏ ck em ra khỏi tầm ngắm. Chị à, chị đứng dậy đừng ủ rủ nữa, hãy đọc cuốn KHÍ CHẤT BAI NHIÊU HẠNH PHÚC BẤY NHIÊU, hãy làm cho mình đẹp hơn và ưu tú hơn, đừng đạp chết cuộc đời mình vì 1 người nào đó tring khi họ ko xứng đáng, cố lên nào
Nong Dan 15-07-2023 15:42:57
Thôi thì có người"Buồn tay" thì cũng có người " Buồn " chỗ khác thôi thì buồn chỗ nào giải quyết chỗ đó. Còn hỏi ý kiến mọi người thì cứ việc đẽo cày giữa đường.
Hoa Thủy Tinh 14-07-2023 19:51:47
Phụ nữ luôn thế. Rất dễ tổn thương khi hết lòng yêu một ai đó. Rất khó để gọi tên cái cảm giác bị phản bội và nghi ngờ phản bội. Bạn hãy suy nghĩ mình có còn cần mối quan hệ này nữa không để rồi buông thả cho bản thân "nổi loạn" một thời gian thì sẽ nhận ra mình sẽ làm gì tiếp theo
Chị nói với mẹ: “Mẹ giúp con nhé! Nếu anh ta không nuôi con, con sẽ nuôi cả 2 đứa. Con tin là rồi con sẽ ổn”.
Kiếm tiền vất vả, nhưng việc nội trợ vất vả không kém với hàng tá việc không tên.
"Phông bạt" lung linh có mang lại mình và những người thân yêu cảm giác dễ chịu? Hay sự che đậy chỉ làm ngột ngạt thêm các mối quan hệ?
Cô mong chồng vượt qua chuỗi ngày thất bại, vực lại ý chí đã rơi rụng ngoài kia.
Trong hào quang của sự nghiệp, anh Tuấn chẳng cho phép mình ngừng nghỉ. Quả thật anh không còn thời gian cho gia đình...
Cầm tay tôi, mẹ nói nhỏ: “Mẹ biết ơn chồng con nhiều lắm. Con phải yêu thương chồng con, phải cố gắng sống cho xứng đáng với tấm lòng của nó”.
Một cuộc hôn nhân không tình yêu có thể mang lại hạnh phúc thực sự không?
Vì sao có những bà mẹ chỉ xót con mình mà không đoái hoài đến con người khác? Đặc biệt là những bà mẹ chồng...
Người ta khổ sở vì vợ kiểm soát và ghen tuông, còn tôi thì ngược lại. Nhiều khi tôi nghi ngờ thái độ của cô ấy...
Tôi đã tha thứ cho anh vì nghĩ rằng anh chỉ say nắng trong thoáng chốc, nhưng tôi đã sai, cuộc tình ấy đã mãi mãi khiến anh đổi khác.
Vài lần chị nhào sang nhà tôi lánh nạn, tránh đòn roi của chồng và nhờ gọi điện thoại cầu cứu chính quyền địa phương.
Ngay khi chị gặp biến cố trong công việc, anh dần dần lạnh nhạt, rồi cứ thế cả 2 không còn tiếng nói chung, sự quan tâm như trước.
Không phải người phụ nữ nào cũng có nhà ngoại bình yên để về mỗi khi hôn nhân giông gió.
Khi mọi người tinh ý hơn, thực tế hơn, thì tấm vỏ bọc thảo mai của Vân cũng dần xuyên thấu, kết nối gia đình trở nên lỏng lẻo.
Có khi tin dì gửi vài ngày, tôi mới trả lời ngắn gọn lấy lệ. Cũng có những tin nhắn từ dì không bao giờ có hồi âm.
"Tụi con làm cực khổ cũng ráng mua cho mẹ đó”. Lời con dâu khiến bà Thanh có cảm giác mắc nợ.
Từ ngày vợ chồng anh trai được bố mẹ tôi giao cho về sống căn nhà tổ, nơi ấy trở thành “điểm hẹn” của họ hàng bên vợ.
Sẽ có người nói ngay, chồng tệ thế sao tôi không bỏ đi, làm lại từ đầu? Hà cớ gì cứ phải cam chịu, kêu khổ, đổ thừa cho số phận!