Mong “bả bớt lạnh, cười nhiều chút"

01/04/2023 - 19:53

PNO - Ông bà luôn cụt lủn, hậm hực, cứ như đang chiến tranh. Nhưng thật ra, 2 người chẳng có gì để ghét nhau. Thật lạ!

 

Hai ông bà đều chẳng bao giờ cười với khách và với nhau (ảnh minh họa)
Hai ông bà đều chẳng bao giờ cười với khách và với nhau (ảnh minh họa)

Bà Kim Loan rất hiếm khi cười, hoặc có thể bà cười đâu đó bên trong căn nhà 4 tầng giữa khu cư xá sang chảnh quận Tân Bình, TPHCM, hay dịp nào đó thật đặc biệt; chứ suốt mười mấy năm ngồi uống cà phê trong quán của bà, tôi rà đi rà lại ký ức, chưa từng thấy bà kéo 2 mép lên cho tươi tắn, nói gì tới nụ cười.

Tôi xem bà Loan là trường hợp thú vị, vì bà chủ lạnh lùng nhưng khách ra vào quán vẫn đông. Có lẽ do bà bán nước giá mềm và địa điểm quán tiện lợi.

Bà quét lá, dọn nhà, đi chợ, đưa cà phê hay nhận tiền khách, đều không cười. Bà giao tiếp bằng những câu  ngắn như: "uống gì", "mua gì", "không có", "chưa", "không"...

Với chồng, bà cũng nói vậy. Cụt lủn, hậm hực, cứ như 2 người đang chiến tranh. Nhưng thật ra, 2 người chẳng có gì để ghét nhau.

Chồng bà khá đẹp lão, tôi quan sát thấy ông cũng ít cười. Có lần ông cười vỡ cả quán là lúc đám bạn cũ từ nước ngoài về tụ họp. Ông nói cười ha hả, cười tới chảy cả nước mắt.

Gần đây, trên tủ hàng của Kim Loan có bình hoa mẫu đơn Nhật. Trên cổ tay của bà có đồng hồ Apple màu rất thời trang. Ồ bà ấy nay hiện đại quá, chơi loại hoa sang trọng mắc tiền quá. Nhưng suốt buổi sáng, bà vẫn không cười. Tự nhiên tôi vô duyên nghĩ tới trường hợp cái ông đại gia khi vớ được cô nhân tình trẻ trung mơn mởn thì phát biểu với báo chí rằng "từ khi quen cô ấy, tôi cười bằng cả đời người cộng lại". Kim Loan mà biết tôi ngồi chờ nụ cười của bà, chắc bà sẽ chửi banh: "Rảnh quá!" và chắc bà vẫn không cười.

Cách đây mấy tháng, tôi nhờ bà giúp thu thập dữ liệu cho 1 khảo sát về hạnh phúc gia đình. Đấy là việc nhóm bạn tôi hỗ trợ 1 dự án điều tra xã hội học của viện đại học. Với nhóm người lớn tuổi ít dùng điện thoại, chúng tôi dùng bảng khảo sát bằng giấy, đem về mới nhập liệu vào máy.

Tôi thỏ thẻ nhờ vài người khách và chủ quán giúp đánh dấu vào bảng khảo sát, ai nấy vui vẻ giúp. Bà Kim Loan, vẫn với phong cách lạnh lùng, quăng cho tôi 2 tiếng: “Rảnh quá!”. Nhưng bà vẫn giúp tôi bằng cách quẹt bảng câu hỏi nhanh như điện. Chồng bà thì đăm chiêu tư lự trước mỗi câu hỏi, ông làm cẩn thận, chậm rãi.

Cầm xấp bảng khảo sát về nhà, tôi phát hiện phần trả lời của ông bà khá thú vị. Ví dụ, với câu hỏi về mức độ hài lòng trong hôn nhân, kèm lý do. Bà và ông đều đánh vào ô "tạm hài lòng".

Với câu bạn mong đợi gì ở người bạn đời, bà viết: "Mong ổng bỏ cái kiểu lầm lì, chuyện gì cũng ra vẻ quan trọng”.

Còn ông thì mong: “Mong bả bớt lạnh, cười nhiều chút". 

Yên Hà

 

news_is_not_ads=
TIN MỚI