Mình nắm tay nhau được không?

12/01/2019 - 18:00

PNO - Tôi không chắc còn mấy ai mong tìm lấy bàn tay đã cũ, đã quen, không còn mượt mà trẻ trung như những ngày son rỗi.

Đám cưới cháu gái, nhìn chú rể nắm tay cô dâu đi quanh sảnh chào khách, tự nhiên tôi giật mình: “Bao lâu rồi vợ chồng tôi không còn nắm tay nhau như thế?”.

Cái nắm tay hình như là sự đụng chạm đầu tiên, ngầm xác nhận một mối quan hệ trên tình bạn. Có thể là tình đầu, có thể là tình cuối, có thể tình phút chốc mà cũng có thể trở thành tình thiên thu. Nhân gian có bao nhiêu cuộc tình là có bấy nhiêu cái nắm tay. Những cái nắm tay của thời thanh xuân, với rất nhiều người, có lẽ hãy còn vẹn nguyên cảm giác, dù mối tình đó đã qua lâu lắm rồi và gương mặt cố nhân cũng đã nhạt nhòa trong ký ức.

Minh nam tay nhau duoc khong?
Ảnh minh họa

Thi thoảng bắt gặp ai đó nắm tay nhau, lòng tôi bỗng dậy lên một niềm vui vu vơ. Những cái nắm tay của người ta yêu thương đôi khi ở lại trong ta còn sâu sắc hơn những cái ôm và những nụ hôn. Đôi khi chúng có giá hơn bao lời ngọt ngào hay những món quà tặng.

Tôi nhớ chuyện nhà mình. Mấy chị em nói mãi mẹ mới chịu để cháu ở nhà, đi du lịch cùng ba. Hơn 40 năm vợ chồng, chưa bao giờ ba mẹ có một chuyến đi thư giãn, nghỉ ngơi đúng nghĩa. Bầy con và cuộc sống mưu sinh cứ kéo ông bà đi, quên mất cả bản thân. Chuyến Đà Lạt này, chúng tôi mong ông bà được vui vẻ thật sự. Bất ngờ, mới đi buổi sáng, buổi tối ba tôi đã nhập viện ở Đà Lạt. Hành lang bệnh viện thênh thang, mẹ ngồi co ro, khuôn mặt bình thản đến ngỡ ngàng: “Ba mổ rồi. Mình chờ thôi con”

Suốt một tuần, không giây phút nào mẹ rời khỏi ba. Ba nằm giữa mớ dây nhợ lằng nhằng, lúc tỉnh lúc mê. Mẹ ngồi bên cạnh, nắm chặt tay ba trong thinh lặng, kể cả những khi chập chờn ngủ. Tôi cứ nghĩ mãi, giữa cái thời gọi là hiện đại, yêu đương ồn ào này, liệu có bao nhiêu người thực sự biết yêu và thương người bên cạnh? Liệu có bao nhiêu người biết nhẹ nhàng nắm tay, níu giữ những chông chênh của người mình thương?

Minh nam tay nhau duoc khong?
Ảnh minh họa

Thế giới hiện đại, vội vã chứa quá nhiều thứ khiến con người phải bận tâm nên có lẽ cũng không còn mấy người giữ được cảm xúc của những cái nắm tay, biết trân trọng cái nắm tay. Tôi không chắc còn mấy ai mong tìm lấy bàn tay đã cũ, đã quen, không còn mượt mà trẻ trung như những ngày son rỗi. Ừ thì, khi người ta trẻ trung đang yêu, mới cưới… đi đến đâu cũng tay trong tay thật đẹp, âu cũng là thường tình. Nhưng đẹp và đáng trân quý hơn là những cái nắm tay bền chặt, khi đã cùng nhau đi qua năm rộng tháng dài, qua những mùa giông bão.

Nhìn đôi tân lang và tân giai nhân nở nụ cười mãn nguyện, tôi khẽ khàng đưa tay lần tìm tay chồng, để được anh nắm tay, siết chặt. 

Triệu Vẽ

 

news_is_not_ads=
TIN MỚI