Mệt mỏi vì bố chồng thường xuyên lấy trộm tiền

07/01/2019 - 06:00

PNO - Thu nhập của vợ chồng tôi phần lớn phụ thuộc vào cửa hàng tạp hóa. Thỉnh thoảng, nhờ bố chồng trông hàng, ông lại lấy trộm tiền. Tôi ấm ức nhưng không dám nói vì sợ ông tự ái.

Tôi sinh ra trong một gia đình nghèo khó ở miền Trung. Ý thức được hoàn cảnh của mình, tôi cố gắng học để thi đậu đại học. Tôi dự định sau khi học xong sẽ đi làm để giúp đỡ ba mẹ một thời gian mới nghĩ đến chuyện chồng con. 

Nhưng người không tính không bằng trời tính, mới năm thứ ba đại học, tôi có người yêu rồi "dính" bầu luôn. Tôi lấy chồng giữa lúc đang học khiến ba mẹ khá thất vọng và gần như từ mặt. Chúng tôi chỉ đăng ký kết hôn rồi về ở với nhau chứ không làm đám cưới.  

Met moi vi bo chong thuong xuyen lay trom tien
Lương thấp nên vợ chồng tôi mở thêm cửa hàng tạp hóa để tăng thu nhập. (Ảnh minh họa)

Tôi phải xin bảo lưu một năm để sinh con. Hai vợ chồng tôi cố gắng nương tựa vào nhau để sống ở thành phố. Đến khi tôi ra trường, con gái cũng đã gần hai tuổi. Cuộc sống ngày càng khó khăn, không chịu nổi áp lực về tài chính ở thành phố, vợ chồng tôi quyết định về quê sống chung với ba mẹ chồng.

Mẹ chồng tôi là người giỏi giang, tháo vát, chịu thương chịu khó. Hầu như mọi việc lớn nhỏ trong nhà đều do bà làm. Còn bố chồng thời trẻ đã ham chơi, có tính trăng hoa, cờ bạc.

Đến bây giờ, khi đã hơn 60 tuổi, ông vẫn như thế. Chúng tôi về được nửa năm thì mẹ chồng đi làm giúp việc ở Đài Loan. Về quê, hai vợ chồng đều xin được việc làm nhưng lương không cao. Vì muốn có thêm thu nhập nên chúng tôi mở thêm cửa hàng tạp hóa ở nhà.

Vì trong vùng có ít cửa hàng nên chúng tôi làm ăn khá thuận lợi, tiền lãi bán hàng cao hơn cả lương. Ngoài thời gian làm việc ở quan, vợ chồng tôi luân phiên nhau về trông hàng. Gần đây chúng tôi bận việc nên bố chồng thường bán hàng giùm. Nhưng sau một thời gian, tôi phát hiện ra ông lấy trộm tiền bán hàng, lúc nhiều lúc ít.

Chồng tôi cũng biết nhưng không dám nói vì sợ ông tự ái, còn nếu không nhờ ông bán hàng nữa mà thuê người thì ông trách móc này nọ. Điều băn khoăn nhất của chúng tôi là bố chồng làm gì mà cần tiền như thế. Bởi chi tiêu trong gia đình vợ chồng tôi chi trả hoàn toàn. Thậm chí tiền thuốc men tiêu vặt, tiền đi đám giỗ đám cưới, tôi cũng đưa cho ông.

Met moi vi bo chong thuong xuyen lay trom tien
Mỗi lần trông hàng giùm, bố chồng đều lấy tiền lúc ít lúc nhiều. (Ảnh minh họa)

Khoản lương hưu 4 triệu một tháng, ông cũng giữ lấy để chi tiêu riêng. Vậy mà lúc nào ông cũng trong tình trạng hết tiền, đi mua rượu cũng phải nợ. Khi mẹ chồng tôi ở nhà cũng thế, bà thường xuyên phải đi trả nợ thay ông.

Nếu ông cứ lấy tiền hàng như thế chắc chắn chúng tôi sẽ phải đóng cửa vì không đủ tiền vốn. Tôi còn nghe hàng xóm xì xào, từ lúc mẹ chồng đi nước ngoài, bố chồng có cặp kè với một phụ nữ góa chồng ở xóm trên. Có thể đây là lý do ông cần nhiều tiền hơn bình thường.

Chuyện riêng của bố chồng tôi không dám can thiệp. Khi tâm sự với chồng thì anh cho rằng vài bữa chán ông lại bỏ. Từ nhỏ đến giờ anh quá quen với việc trăng hoa của bố nên không mấy quan tâm. Nhưng ông cứ mãi như thế thì tôi làm gì có tiền để lo các khoản chi tiêu khi thu nhập phần lớn phụ thuộc vào cửa hàng tạp hóa.

Ngọc Nga

 

news_is_not_ads=
TIN MỚI