Mẹ thích... tiền

22/02/2019 - 07:32

PNO - 'Mẹ thích tiền', anh trả lời làm tôi chưng hửng.

Ngày anh đưa tôi về ra mắt mẹ, tôi đã ý tứ hỏi “mẹ thích gì hả anh?”. Trong ý tôi là mẹ sẽ thích bóp, túi xách, nước hoa, áo khoác hay cái gì đó như một loại trái cây, thức uống, món ăn vặt… “Mẹ thích tiền”, anh trả lời làm tôi chưng hửng.

Me  thich... tien
Ảnh minh hoạ

Bữa cơm khách dọn lên làm tôi bất ngờ với canh khoai củ hầm, thịt kho và dĩa chả giò. Thấy tôi chần chừ, mẹ bảo “đừng nghĩ bác ích kỷ nhé. Ba người mâm cao cỗ đầy thịnh soạn rồi sẽ thừa mứa ra, trong khi ngoài kia có bao nhiêu người đang đói. Bác nấu vầy là cơm gia đình, xem cháu như người trong nhà rồi đấy”. Tôi vô cùng xúc động nên đã ăn ngon lành đến cuốn chả giò cuối cùng vì sợ “thừa mứa trong khi bao người đang đói”, mà cũng vì mẹ chồng tương lai quá ân cần và thật thà. 

Khi mở túi trái cây tôi biếu, bà thoáng cau mày vì mớ nho đen và mấy quả kiwi. Bà ngoắc tôi lại nói: “Mai mốt mua thì mua nho mình thôi nhé, nho nước ngoài mắc lắm. Giá chênh lệch đó mua được mấy thùng mì giúp người nghèo. Mà bác nói cháu đừng giận nhé, mình người Việt, nên mua trái cây Việt. Còn trái này là gì… bác không biết, mà chắc nó cũng cao giá lắm”.

Anh đứng bên cười ha hả bảo “đã nói mẹ rất thích tiền… mà cứ đi mua thứ đắt tiền”. Mẹ nguýt dài con trai rồi đuổi anh ra sau rửa chén và bảo tôi ngồi nói chuyện.

Thì ra mẹ đơn thân từ năm 34 tuổi, nuôi ba đứa con ăn học thành tài, thật chẳng dễ dàng. Tiết kiệm là “quốc sách” của mẹ. Cứ món gì còn dùng được là mẹ dùng, hoặc hư có thể sửa được thì sửa. Có khi giá sửa món đồ cũ là bảy đồng, mua đồ mới là mười đồng nhưng mẹ vẫn nhờ thợ sửa lại đồ cũ để tiết kiệm ba đồng.

Bây giờ, nhà cửa của mẹ đã ấm cúng nhưng xã hội vẫn còn biết bao người nghèo như mẹ ngày xưa. Vì vậy, mẹ dạy các con phải tiết kiệm. Ăn có thể ngon nhưng chỉ mua vừa đủ, đừng dư thừa rồi thành rác. Sắm vật dụng cứ sắm vừa đủ dùng. Đừng vì khuyến mãi, tặng kèm, trả góp lãi suất thấp mà mua chất đống để đó, rồi quá hạn, lỗi thời không vừa mắt mà đem bỏ đi. 

Me  thich... tien
Tôi hiểu nên thương mẹ chồng hơn. (Ảnh minh hoạ)

Những khoản tiết kiệm đó mẹ sẽ quy thành gạo, thành nhu yếu phẩm tặng người già, cơ nhỡ.

Tôi nghe mà rơi nước mắt vì thương mẹ.

Rồi chúng tôi cưới. Áp dụng chính sách tiết kiệm của mẹ, tôi chỉ thuê hai bộ soirée thay vì bốn như nhiều cô dâu khác. Tôi mặc hai chiếc áo dài của mình xen kẽ với áo cô dâu. Không ngờ vì thế mà ảnh cưới đủ sắc màu sinh động khiến mẹ lau nước mắt vì biết tôi học mẹ tính tiết kiệm.

Bây giờ đã là người một nhà. Lâu lâu lãnh lương hay có khoản thu nhập nho nhỏ nào đó, tôi lại hớ miệng hỏi rằng “mẹ thích gì” để mua tặng. Mẹ chỉ cười: “Con thích ăn gì nói mẹ nấu, khỏi đi nhà hàng. Còn mẹ thích gì hả? Mẹ thích… tiền để hằng tháng mua ba mươi phần nhu yếu phẩm cho các cụ khó khăn trong khu phố”.

Tôi chỉ biết ôm mẹ chồng thật chặt để tỏ lòng ngưỡng mộ sự bao dung và nhân ái của bà. 

Trang Đào

 

news_is_not_ads=
TIN MỚI