Chị Hạnh Dung thân mến,
Em đã lập gia đình được chín năm. Sau khi lấy nhau, em mới biết gia đình chồng nợ nần khá nhiều. Lý do là vay mượn cho hai anh em ăn học. Sau khi cưới, bố mẹ chồng bảo chồng em trả nợ, vì lúc đó em chồng em vẫn chưa ra trường.
Vợ chồng em vừa phụ ông bà trả nợ, vừa giúp nuôi chú học đại học. Tuy nhiên, cuối năm đó em có thai và muốn để dành tiền chuẩn bị sinh con, nhưng ông bà cũng lấy nốt. Từ đó, mâu thuẫn giữa em và bố mẹ chồng phát sinh.
Vợ chồng em từ lúc cưới cũng đi thuê nhà, đến bây giờ mới có được nhà riêng nhưng vẫn còn nợ mấy trăm triệu. Vừa rồi, vợ chồng em có nhờ ông bà bán hộ mảnh đất dưới quê (vợ chồng em mua sau cưới hai năm). Ông bà bán xong lại xin chồng em 30 triệu để trả nợ làm ao. Cách đây gần ba năm, chồng có bàn với em cho ông bà số tiền này nhưng em không đồng ý, vì lúc đó em vừa sinh bé thứ hai được chín tháng, nhưng ông bà không lên chăm cháu ngày nào.
Cũng vì chuyện tiền nong với nhà chồng mà bọn em không hạnh phúc. Hằng tháng vợ chồng em vẫn gửi tiền để ông bà mua đồ ăn, trong khi cha mẹ ruột em thì không có đồng nào. Em bàn với chồng gửi ông bà nội hai triệu còn bà ngoại một triệu, nhưng chồng em bảo em cầm hết tiền chồng rồi thì tự đưa tiền cho bà ngoại. Nhưng em cầm tiền chồng có được tiêu vào việc riêng đâu chị, nào lo nhà cửa, nuôi hai con, nào nợ nần, thì mẹ em sao dám lấy.
Bây giờ bố chồng em còn đòi mượn thêm tiền để mua ô tô, xây nhà to, và chồng em sẽ trả khoản nợ đó. Ông bà quan niệm nuôi con ăn học đến lúc con kiếm được tiền rồi thì ông bà phải được hưởng. Trong khi lương chồng em chỉ mười triệu một tháng, con cái ngày càng lớn, chi phí ngày càng tăng. Em nói thế nào bố mẹ chồng và chồng cũng không nghe.
Chồng em chưa bao giờ phải chăm con, từ trước đến giờ chỉ một tay em chăm sóc, dạy dỗ chúng. Khi em sinh bé thứ hai, chồng em còn ở nước ngoài, em đã sống thiếu thốn tình cảm của chồng, mà còn không có sự quan tâm của gia đình chồng. Lấy một người chồng như vậy em cũng chán lắm. Chị cho em lời khuyên để vợ chồng em còn có thể chung sống với nhau, chứ tình cảm ông bà nội với em là không thể cứu vãn được nữa. Bốn năm nay em không bước chân về quê, ông bà cũng không lên thăm cháu.
Em chân thành cảm ơn chị.
D.H. (TP.HCM)
|
Chẳng lẽ vợ chồng em cứ gánh nợ cho nhà chồng mãi? - Ảnh minh họa |
Em D.H. thân mến,
Đọc thư em, Hạnh Dung có hai cảm giác lẫn lộn: một là thông cảm với tâm trạng lo lắng, buồn phiền vì gánh nặng kinh tế của em, hai là không thể không có đôi chút cảm thấy bất bình với em. Mọi cảm xúc của em đều có thể chấp nhận được, nếu nó ở mức độ vừa phải và hợp lý, nhưng quá lên một chút thì sẽ làm mọi vấn đề căng thẳng, nặng nề, và nguy cơ đổ vỡ đã chực chờ.
Em cũng biết bố mẹ chồng vay nợ là để lo cho chồng và em chồng ăn học. Vậy thì giờ đây, việc ông bà mong các con giúp ông bà trả nợ theo Hạnh Dung không có gì sai. Chỉ có điều mức độ của việc giúp này là như thế nào? Việc vợ chồng em bán đất, ông bà có xin vài chục triệu, theo Hạnh Dung cũng không phải quá đáng. Con cái khi làm ra tiền, có khoản nào đó thêm vào, biếu bố mẹ chút ít cũng là điều nên làm. Sao em lại tính đến chuyện công cán (chăm cháu giùm em hay không?).
Việc em muốn biếu tiền bố mẹ ruột, chồng em nói em giữ hết tiền chồng thì cứ tự phân bổ, sao em lại so đo khó chịu? Chuyện “mẹ em sao dám lấy” có liên quan gì đến ý kiến của chồng? Hay em còn muốn chồng phải là người mang tiền về biếu bố mẹ?
Em cho rằng mình đã chịu đựng nhiều, nhưng mới lấy chồng chín năm mà đã có bốn năm em tuyệt giao với bố mẹ chồng vì vấn đề tiền nong thì Hạnh Dung thấy rằng chồng em - một người con có hiếu - đang chịu đựng cảnh đứng giữa bố mẹ và vợ. Dù gì chăng nữa, phận làm con dâu không thể vì thế mà từ chối thăm hỏi cha mẹ. Nếu là một người đàn ông gia trưởng, chấp nhất, coi thường ý kiến của vợ, có lẽ anh ta đã nghiêng về phía cha mẹ mà chán nản những tính toán của vợ mình.
Theo Hạnh Dung, em nên nhìn lại xem mình có quá ích kỷ hay không? Có thật là kinh tế gia đình sẽ ảnh hưởng nặng nề khi giúp đỡ cha mẹ chồng hay không? Em có thể trò chuyện, phân tích phải trái, cùng nhau tính bài toán tiền bạc với chồng một cách thẳng thắn, công bằng, hiểu biết và cả thông cảm với chồng, để có được những quyết định chung. Hạnh Dung nghĩ em phải thay đổi suy nghĩ, cách cư xử của bản thân với chồng và cha mẹ chồng, để điều chỉnh mọi việc cho hợp lý.
Chúc em tìm được phương án đúng nhất.
HẠNH DUNG
Thư chia sẻ cùng chị Hạnh Dung của Báo Phụ Nữ, mời bạn đọc gửi về email: hanhdung@baophunu.org.vn
Tư vấn tâm lý - tình yêu - hôn nhân trực tiếp và miễn phí tại Phòng tư vấn Hạnh Dung, toà soạn Báo Phụ Nữ.
Thời gian: từ Thứ 2 tới Thứ 6 trong giờ hành chánh.