PNO - Các bà được con cháu đưa lên thành phố chơi “cho khỏe cái thân”. Khỏe, nhưng mà nhớ lá, nhớ nếp, cạn queo niềm vui...
Chia sẻ bài viết: |
Người cô đơn 29-12-2022 14:11:10
Nhà là nơi bình yên nhất để về, lâu lâu về cho tình thần thoải mái , xả stress sau những năm tháng vất vả mưu sinh ở thành phố. Không phải ai ở thành phố cũng giàu đâu mẹ ah!. Mỗi khi về quê mà mỗi lần gánh nặng , vì về quê là phải đeo nhiều vàng, tiền bạc rủng rỉnh cho bà con, dòng họ thấy phải trầm trồ khen ngợi, đứa này ở thành phố làm ăn khá giả quá. Rồi so sánh con của dì này dì kia có xe có nhà, làm mình cũng áp lực theo.Riết rồi cũng muốn về quê, hết cảm giác tết đến lại háo hức về quê, mong đợi sum họp gia đình.
Người cô đơn 29-12-2022 14:04:53
Không phải ai cũng có 1 gia đình tuyệt vời như bạn, bạn là người giàu nhất, giàu tinh thần, giàu luôn cả tình thương gia đình. Tôi thật sự ganh tỵ với bạn. Chúc bạn và gia đình nhiều sức khỏe nhé.!
Tình mẫu tử là điều kỳ diệu quyết định sự sống còn của nhân loại, tuyệt đối không thể hoài nghi.
Khi công nghệ ngày càng chiếm lĩnh cuộc sống, việc sử dụng điện thoại quá mức đã trở thành một thói quen khó bỏ của nhiều người, từ già đến trẻ.
Bạn gái của con ngoan hiền, học vững trong lớp, tính tình dễ chịu, nhưng độ “hóng biến” vào loại cực cao.
Hình ảnh cô bé thui thủi năm xưa luôn khiến chị nặng lòng mỗi khi nghĩ đến.
Tại trung tâm thương mại V., tôi từng có ý nghĩ gieo mình, nhưng đã kịp dừng lại ở phút 89.
Người ta thường bảo, muốn biết lòng dạ đàn ông, hãy tới khoa sản.
Trải qua hơn 40 năm, tiếng võng cứ kẽo cà kẽo kẹt trong tâm trí Khang mỗi khi nghĩ về ba…
Biết là bất tiện nhưng muốn con cai điện thoại, máy tính thì mình cũng phải cai nghiện cùng con.
Nghĩ tới nghĩ lui, tôi nuốt nước mắt ngậm ngùi. Thôi thì khi con còn trong vòng tay mình, nói năng khuyên răn được gì cứ nói.
Nhìn cháu nội sung sướng gạt tay lên “cò súng” tạo ra những âm thanh tạch tạch vui tai, tôi như thấy lại hình ảnh của mình mấy chục năm về trước.
Khi công việc của anh Jeroen Schooneman gặp khó khăn, chị Thùy Dương một mặt đứng ra lo liệu, sắp xếp lại cuộc sống...
Các con không được một mình cứu người gặp nạn, không được làm “anh hùng” khi chưa đủ sức.
Dọc theo các nhánh sông, con rạch ở miền Tây, vẫn còn những người phụ nữ cùng chồng kiếm sống bằng nghề rày đây mai đó…
Đó là 2 bữa tiệc thật giản đơn với chiếc bánh kem nhỏ xinh, những món ăn do chính con cháu nấu, cả nhà quây quần…
Cha mẹ đã nuôi dạy và chăm sóc chị em tôi bằng tình yêu vô bờ.
Nhiều người “nghiện” mối quan hệ với thú cưng vì trong mối quan hệ ấy, họ là người duy nhất có quyền chi phối, quyết định tất cả.
Câu chuyện ấy chỉ để nghe qua và cảnh giác, nó không đáng để ám ảnh, rã rời.
Không ít suy diễn còn cho rằng, tham gia thể thao là để thể hiện, để có những bức ảnh “sống ảo” khoe mạng xã hội…