Má chỉ muốn con gái sung sướng tấm thân

08/11/2018 - 17:00

PNO - Con gái, có bao nhiêu thứ để yêu thích, sao lại chỉ mê trồng trọt. Ở nhà còn có má nhắc, theo người ta về quê biết làm sao?

Út đẹp và giỏi. Bao nhiêu anh lui tới theo đuổi nhưng út không ưng ai, xong đại học chỉ quyết lo kiếm bằng thạc sĩ. Ở trường, út quen một anh cao ráo bảnh trai. Với má, mọi điều về anh chàng này đều tốt, chỉ có  một điểm trừ là dân ngoại thành. Má sợ con gái má phải dãi nắng dầm mưa vì anh chàng luôn giữ ý định sẽ trở về quê lập nghiệp sau khi học xong.

Út của má học ngành sinh, mê trồng cây, trồng hoa. Nhiều lúc nửa đêm, má ghé mắt vào phòng, thấy con gái chăm chú săm soi mấy cái lá dưới kính hiển vi rồi ghi ghi, chép chép. Rảnh là út phi lên sân thượng, chăm lo phân nước, tỉa tót mấy chậu cây cảnh và vườn tược của út trên đó, bị má la hoài. Con gái, có bao nhiêu thứ để yêu thích, sao lại chỉ mê trồng trọt. Ở nhà còn có má nhắc, theo người ta về quê biết làm sao? Má không nỡ nhìn con gái “đâm đầu” vào chỗ khổ.

Ma chi muon con gai sung suong tam than
Ảnh minh họa.

Má ngoại giao giỏi, đi chợ, giỗ cưới, đầy tháng, thôi nôi... chỗ nào gặp được mấy bà bạn mới má đều tranh thủ kiếm mối “tôi có đứa con gái...”. Bao lần người lớn đôi bên tế nhị sắp xếp cho bọn trẻ gặp gỡ đều thất bại. Không can thiệp được chuyện yêu đương của út, má giận. Đến đâu thì đến, má buông xuôi, chẳng thèm lo nữa.

Gia đình anh chàng mời cả nhà ra ngoại thành chơi. Cực chẳng đã má mới chịu đi, cho út vui lòng. Đường thì xa, nhà thì thưa, cây cỏ hai bên đường xác xơ, bám đầy bụi. Cảnh vật buồn hiu hắt. Con gái nghĩ sao lại muốn bỏ phố về nơi này? Má muốn rớt nước mắt.

Nhà chàng trai là ngôi nhà cấp bốn cũ kỹ, tường vôi loang lổ, mái ngói đầy rêu. Xung quanh nhà có mấy ao cá, trang trại trồng cây, rau. Gia đình họ dẫn ra giới thiệu nhưng má không quan tâm. Ba má anh chàng đầy vẻ tự hào khi nói về đứa con trai duy nhất. Ôi trời, lại thêm điều đáng lo. Má từng nghĩ, sau khi tụi nhỏ cưới hỏi, má sẽ ngọt nhạt khuyên út rủ chồng về nội thành lập nghiệp. Bây giờ, biết chàng rể tương lai là con một, kể như xong. Út sẽ dính chặt nơi này và làm dâu nhà người ta suốt đời, khổ chưa!

Phía sau ngôi nhà cũ là một công trình khá lớn, xây theo kiểu nhà xưởng. Má hỏi, ở đây đìu hiu quá mà cũng có người đến lập nhà máy hay sao? Gia đình chàng trai ngạc nhiên, họ tưởng con dâu tương lai đã nói cho gia đình biết mọi chuyện. Thì ra đó là văn phòng và nhà kho của công ty rau quả hữu cơ mang tên út. Hiện tại, sản phẩm làm ra không đủ cung cấp cho các siêu thị trong thành phố. Họ cũng đang hối thúc đặt hàng cho các siêu thị ở tỉnh. Hai đứa bắt đầu chuẩn bị điều này từ năm ngoái, đang thương lượng để mở rộng quy mô nuôi trồng.

Bây giờ má mới để ý, nhân viên văn phòng mười mấy đứa tất bật chạy ra chạy vô, công nhân thì nghe đâu gần năm chục, chưa kể lao động thời vụ. Mười lăm mẫu trang trại chỉ có non một nửa là đất thuê, phần còn lại thuộc sở hữu gia đình. Má nghe họ nói giá một héc-ta đất mà giật mình, còn mắc hơn ngôi nhà má đang ở.

Nhà người ta không nghèo khó, vất vả như má nghĩ. Thằng rể tương lai của má học cao để lo làm ăn lớn. Má thầm cười mãn nguyện và bắt đầu thay đổi thái độ. Trên đường về, má trêu út: “Cô giỏi giấu quá ha! Tưởng cô chê hết thiên hạ, chỉ ham lấy chồng nghèo. Ai ngờ cô chọn cái thằng gia cảnh như địa chủ thời xưa”. Út dông dài giải thích, hai đứa thật lòng đến với nhau, sau này anh dắt về nhà giới thiệu mới biết. Chị hai giải cứu út: “Người mê giàu là má chớ có phải út đâu!”.

Ờ, má mê giàu đó. Ở tuổi này rồi, má không thèm giấu suy nghĩ của mình chi cho mệt. Má mê giàu cho con gái má được sung sướng tấm thân. Lấy chồng nghèo tội lắm. Đã bươn chải một đời, má biết. 

Việt Quỳnh

 

news_is_not_ads=
TIN MỚI