PNO - Sống mà để cho người khác vùi dập mình, chà đạp mình, định đoạt đời mình... là có tội với cha mẹ, với bản thân và con cái.
Chia sẻ bài viết: |
Thuy Huynh 04-01-2023 13:14:11
C như vậy là vẫn tốt hơn e. Chồng tính tình cũng như chồng chị nhưng lại trai gái, cờ bạc, thô tục vô cùng. Con lớn rồi nên lo bản thân mình chút c. Để còn sống cuộc đời còn lại thanh thoản hơn.
Nguyên Xuân 01-01-2023 10:03:11
Hạnh Dung khuyên đúng. Khi tuổi xế chiều mà được sống không ràng buộc, cô đơn và tự do cũng là một lựa chọn tốt. Khi nghỉ hưu, tôi lên một kế hoạch cho những đam mê của mình. Làm một khu vườn có rau sạch có nhiều hoa trái. Suốt ngày tôi cứ làm từ sáng sớm tới chiều tối, cả trước giờ ngủ cũng chăm sóc cây, ngắm hoa ngắm cây lớn lên mỗi ngày. Cuộc sống thật yên bình thanh thản. Đôi khi tự do cùng bạn bè đi dã ngoại, cà phê, karaoke mà không bị ràng buộc bởi một người đàn ông. Thỉnh thoảng cùng con cháu đi siêu thị mua sắm cuối tuần. Đỡ phiền hà con cháu. Sống vui và khỏe là hạnh phúc.
Liên Phượng 31-12-2022 10:45:19
Tôi rất đồng cảm và cảm phục sức chịu đựng của bạn, giờ con bạn cũng đã lớn hiểu và thông cảm cho bạn, bạn đã sống vì gia đình hơn 20 năm qua, giờ bạn hãy sống cho bản thân mình, chúc bạn vui khi lựa chọn lối đi đúng.
C oanh 29-12-2022 18:49:21
Bạn ạ. Tôi gọi là bạn vì chúng mình cùng tuổi. Tôi cũng có quá trình hôn nhân ko mấy suôn sẻ. Chồng tôi gia trưởng, cộc tính và quan trọng là tôi phụ thuộc kinh tế chồng mình. Tôi ko cam phận.,âm thầm vun vén cho mình. Tôi vun vén đủ cách đây hơn chục năm. Giờ tôi ko ly hôn nhưng chỉ sống cho mình. Thật lạ, chồng thay đổi hẳn. Biết trân trọng tôi hơn, biết cư xử hơn. Và giờ ở tuổi bạn, tôi rất viên mãn
Tốt hơn cả là em hãy cứ im lặng quan sát, nghe ngóng, và có những cách để phòng xa mà thôi.
Đứa bé là một gắn kết sâu sắc của em đối với cuộc sống. Hãy làm quen với suy nghĩ này từ việc gửi quà cho bé, giữ liên lạc với chị.
Nuôi dạy một đứa con tự kỷ đã là cả một cuộc chiến đấu kinh khủng, nuôi dạy một đứa trẻ tự kỷ không phải con mình lại còn kinh khủng hơn.
Có một câu người ta thường hay nói, mà trải qua thực tiễn, cô Hạnh Dung cũng tin là đúng: "Cha mẹ không thắng được con cái bao giờ".
Chị đừng đổ lỗi, đừng bào chữa, đừng thanh minh, hãy thể hiện mong muốn một cách chân thành được cùng chồng làm lại từ đầu.
Tết sẽ không vất vả nếu em và các con cùng phụ vợ, phụ mẹ việc nhà. Tết cũng là dịp đoàn tụ gia đình, là ký ức đẹp của các con.
Mong cho con đường trở về với chồng con của chị vẫn còn đó, mong sao lòng bao dung và kiên nhẫn của anh ấy vẫn còn.
Nếu chồng chị là người có hiểu biết, có lương tâm và có cảm xúc, anh không thể nào phản đối việc làm đúng đạo lý, đạo nghĩa của chị.
Hãy để mọi chuyện yên lặng ở đó, rồi từ từ hai người lại tiếp tục nói chuyện với nhau, xem có thể làm gì tốt hơn cho cuộc sống của mình.
Những chuyện khó nói liên quan đến ăn uống này vẫn là chuyện nhỏ. Nếu em để tâm một chút và khéo léo tìm cách thích nghi, em sẽ hòa nhập được
Chị hãy chấp nhận việc đã qua, và tự an ủi dẫu sao vẫn còn may mắn là giúp con gái chị nhận ra những vấn đề trong quan hệ của cháu.
Thay vì nơm nớp chờ đợi một tai họa tất nhiên sẽ xảy ra, hãy tự mình thú nhận với chồng, cầu xin anh một sự tha thứ.
Em thấy chị dâu quá tập trung vào công việc nhưng có thể đó là cách chị thể hiện tình yêu với gia đình, thông qua việc lo kinh tế chu toàn.
Chắc cũng cần nhiều thời gian để mẹ có thể quyết định được, và cháu cũng đừng quá dằn vặt, khổ sở khi mẹ không thể làm theo ý mình.
Hạnh phúc không phải là điều có thể đạt được bằng bất kỳ giá nào. Việc làm xấu chỉ có thể để lại hậu quả xấu.
Có câu “rảnh rỗi sinh nông nổi”, nếu cứ dành thời gian cho mạng xã hội, em rất dễ bị cuốn vào những trang quảng cáo, bán hàng, live stream hấp dẫn.
Chồng em không bài bạc, rượu chè, gái gú, trách nhiệm với vợ con, yêu thương con... Em hãy vì những ưu điểm này mà cố gắng một chút nữa xem sao.
Nếu có sự nỗ lực từ cả hai phía thì lòng tin được gầy dựng lại, những thiếu sót được sửa chữa... có khi lại mang đến tình cảm sâu đậm hơn.