Tôi ham học, nhưng cũng không xao lãng hay bỏ qua chuyện lập gia đình. Thời công nghệ phát triển, tôi tìm kiếm người tâm đầu ý hợp qua mạng xã hội. Tôi kiên nhẫn lắm, phải nói là “quẹt” màn hình điện thoại đến mòn cả vân tay vẫn chưa thấy ai phù hợp. Tôi biết chuyện này không đơn giản, vì không ít người mắc bẫy lừa tiền bạc. Tôi cũng biết vì cảnh giác nên không nhiều người gửi dữ liệu cá nhân thật cho người lạ khi hẹn hò online.

Nhưng, vì tính chất nghiêm túc và cũng để đảm bảo tính xác thực nên hẹn hò với ai, tôi đều yêu cầu xác minh danh tính của nhau thông qua hộ chiếu và video call - một hành động không mấy phổ biến khi gặp gỡ trực tuyến. Vì bước đầu tiên khá nghiêm nghặt này nên tôi loại được những đối tượng “quen cho vui”.

Khi tôi làm quen với Michel, anh đồng ý ngay yêu cầu “xác minh danh tính” của tôi. Dường
như cả hai không nghĩ đối phương là kẻ lừa tình, lừa tiền nên tôi và anh vô tư chia sẻ dữ liệu,
tạo uy tín cá nhân cho nhau. Từ những chia sẻ thành thật và mở lòng, chúng tôi đã tạo nên
một mối quan hệ tin cậy và ấm áp ngay từ những ngày đầu.

Tú Lệ và Michel rất hợp nhau trong các lĩnh vực du lịch, ẩm thực, phong cách sống...

Tú Lệ và Michel rất hợp nhau trong các lĩnh vực du lịch, ẩm thực, phong cách sống...

Sau một thời gian trò chuyện online, tôi có chuyến sang Ý trong kỳ nghỉ hè năm 2022. Thế là chúng tôi quyết định gặp nhau. Michel mất 2 tiếng lái xe từ nhà đến nơi hẹn. Lần đầu gặp gỡ, tôi dùng điện thoại vừa quay vừa phỏng vấn anh. Tôi giải thích rằng, tôi đã có ý tưởng và đang lên kế hoạch cho một “dating show” chuyện hẹn hò và anh là nhân vật trong chương trình này.

Anh khá bất ngờ, nhưng sau đó rất hợp tác và trả lời những câu hỏi của tôi đầy tự nhiên. Anh cũng hỏi tôi rất nhiều: tại sao tôi đến Ba Lan học, sau này muốn lập nghiệp ở đâu… Cùng với những “lời khai” chân tình là nụ cười chân thật của anh. Thật ra, lúc gặp anh, tôi chưa có kế hoạch cho chương trình nào cụ thể cả, tôi chỉ “nói đại” như thế để chúng tôi dễ dàng hỏi chuyện nhau, để tôi có thể ghi hình ảnh.

Ngày thứ hai, Michel đưa tôi tham quan nhà thờ, bảo tàng, những địa điểm đẹp gần BiBione của nước Ý. Sau đó, chúng tôi chia tay, tôi về Ba Lan tiếp tục học. Cả hai vẫn giữ liên lạc qua tin nhắn.

Nhận thấy chàng “trai đẹp” này khá hiền và thú vị, tôi quyết định “phóng lao phải theo lao” bằng cách phát triển thêm vòng 2 ý tưởng show hẹn hò: “Tôi cần biết thêm về nhà cửa, phong cách sống, văn hóa của người Ý”… Tôi đề nghị Michel cho tôi đến ở nhà anh 1 tuần để quan sát và ghi nhận văn hóa gia đình và cũng để 2 nhân vật trong show thực tế có thể hiểu nhau, trao nhau cơ hội để quyết định có nên tìm hiểu nhau tiếp hay không.

Anh cũng thấy khá thú vị và muốn tiếp tục tham gia làm “chuột bạch” cho dự án của tôi. Thế là, sau khi trao đổi với gia đình, Michel đồng ý cho tôi đến thăm nhà. Anh lại lái xe lên bãi biển Bibione lần nữa và đón tôi về. Bây giờ nghĩ lại, tôi vẫn nhớ cảm xúc “lộn xộn hoang mang” của mình. Thật sự, lúc đó tôi rất liều, vì không biết sẽ như thế nào khi đến ở nhà người lạ. Vì thế, trước khi đi, tôi đã gửi bản photo hộ chiếu của Michel cho người thân bên Mỹ, bên Đức, báo cho họ biết tôi đi đâu, với ai.

Tôi luôn gọi điện cho người thân để họ có thể cập nhật thông tin. Michel vẫn hồn nhiên, vui vẻ, dường như anh không biết đến nỗi lo sợ mơ hồ của tôi. Anh đưa tôi về đến nhà anh vào khoảng 20g.

Thật bất ngờ, gia đình anh gồm có bà nội, ba mẹ, em trai, tiếp đón tôi như vị khách quý từ quốc gia khác đến thăm. Gia đình chuẩn bị phòng riêng, nấu ăn mỗi ngày, giặt đồ cho tôi. Họ chu đáo đến mức tôi thấy rất ngại. Tôi bắt đầu trò chuyện bằng cách giới thiệu về Việt Nam - con người, phong cảnh và ẩm thực, đặc biệt là món gỏi cuốn. Cả nhà anh rất vui và ấn tượng vì sự chân thật trong giao tiếp của tôi.

Chính tình cảm của gia đình xa lạ này đã kết nối 2 chúng tôi gần nhau hơn. Trong 1 tuần ở nhà anh, tôi học được nhiều điều về văn hóa Ý, tham quan thêm những thành phố nhỏ, đi leo núi cùng Michel. Tuy đã thân mật hơn, đến thời điểm này, chúng tôi vẫn là 2 người bạn, chưa nghĩ gì đến chuyện xa xôi.

Sau 1 tuần tuyệt vời này, tôi quay lại Ba Lan học tập. Vài tháng sau, cái laptop của tôi bị hư vì va đập. Tôi buồn, khóc và kể chuyện này với Michel. Sinh viên không có laptop rất khó học tập. Không ngờ, Michel nêu nhã ý sẽ giúp tôi mua laptop mới, vì theo anh, sinh viên xa nhà không có nhiều tiền để mua laptop. Nói là làm, anh chuyển 420 euro cho tôi, bảo đừng áy náy, coi như anh tặng tôi một món quà. Chính tấm lòng, sự quan tâm của anh khiến cho tôi - một người xa nhà đang cố gắng học - cảm thấy ấm áp.

Chúng tôi, người đi làm, người đi học, vẫn dõi theo những hoạt động của nhau, để kịp thời chia sẻ vui buồn trong cuộc sống.

Giáng sinh năm 2022 là dịp để chúng tôi cùng nhau chia sẻ không khí gia đình và tình yêu đôi lứa ngày càng mặn nồng. Sự hỗ trợ tài chính và tinh thần mà Michel dành cho tôi trong thời gian học tập và sinh sống xa nhà đã chứng tỏ tình cảm chân thành và sự quan tâm sâu sắc anh dành cho tôi. Thế là từ tình bạn, chúng tôi cam kết tìm hiểu nghiêm túc cho hành trình bên nhau dài lâu.

Tôi và Michel rất hợp nhau. Anh vẫn muốn tôi hiện thực hóa ý tưởng làm một chương trình “hẹn hò” tại châu Âu, để những trái tim cần nhau có thể gặp nhau. Cuối năm nay, tôi và anh dự định sẽ về Việt Nam, để anh ra mắt nhà gái và khám phá thêm về văn hóa Việt Nam.

Sau mỗi 2 tháng, Michel sắp xếp qua thăm tôi 1 lần. Chúng tôi du lịch khắp Ba Lan, đi 1 thành phố nhỏ của Áo… Nhiều lúc, tôi hỏi Michel: “Với tiêu chuẩn “đẹp trai, con nhà” như anh, anh có thể tìm một người tốt, giàu hơn tôi; vậy tại sao lại chấp nhận chọn một sinh viên nghèo khó?”. Anh chỉ cười và nói “con tim mách bảo”. Chính sự chân thành chúng tôi dành cho nhau mà lúc nào chia tay nhau tại sân bay, cả hai đều khóc, lưu luyến không muốn xa nhau.

Tú Lệ và Michel nhận giấy chứng nhận kết hôn tại Đan Mạch, ngày 16/3/2024, sau 1,5 năm kể từ ngày họ gặp nhau trên mạng

Tú Lệ và Michel nhận giấy chứng nhận kết hôn tại Đan Mạch, ngày 16/3/2024, sau 1,5 năm kể từ ngày họ gặp nhau trên mạng

Tháng 9/2023, tôi nhận thẻ cư trú tại Ba Lan rất ngắn hạn. Mỗi lần đăng ký gia hạn thẻ cư trú vừa tốn thời gian, chi phí, thủ tục phức tạp… Thế là Michel có ngay giải pháp: mọi thủ tục sẽ đơn giản khi tôi là công dân châu Âu, có nghĩa là tôi trở thành vợ anh. Một lần nữa, anh nói là làm. Ngày hết hạn visa du học của tôi lại trở thành yếu tố cần và đủ để chúng tôi chuyển từ tình yêu sang hôn nhân. Dù phải đối mặt với nhiều khó khăn và rào cản từ quy trình giấy tờ hành chính phức tạp, chúng tôi đã không bỏ cuộc.

Chúng tôi tay trong tay đến Đan Mạch để kết hôn (Thật bất ngờ, tại Đan Mạch, kết hôn không cần giấy tờ xác nhận độc thân, luật sư làm việc chỉ trong 10 phút là có giấy kết hôn quốc tế) và mọi thứ diễn ra suôn sẻ. Chúng tôi thành vợ chồng và hoàn thành thủ tục định cư tại Ý vào ngày 30/3/2024 (trước ngày tôi hết hạn visa du học Ba Lan chỉ 1 ngày).

Ngay sau khi vào cuộc sống mới, ngoài vai trò làm vợ, tôi tích cực tham gia phong trào của Hội Sinh viên Việt Nam tại Ý, tham gia các sự kiện như giới thiệu sách cho giới trẻ. Tôi đang ấp ủ 1 dự án mới cho cộng đồng du học sinh và thúc đẩy dự án Gọi vốn du học với mong muốn hỗ trợ các bạn trẻ ham học hỏi.

Riêng trong hành trình tìm kiếm hạnh phúc đôi lứa, tôi đã gửi đến nhiều người niềm tin rằng, dù gặp bao nhiêu khó khăn, chúng ta vẫn có thể tìm thấy tình yêu đích thực và xây dựng tương lai tươi sáng.

Chia sẻ bài viết: