Lối bình yên

04/09/2023 - 20:22

PNO - Xóm nhỏ thân thương từng lấp đầy những ký ức đẹp đẽ, đầy yêu thương của tuổi thơ tôi. Hồn đất, hồn quê vẫn còn đâu đây nhưng người xưa chẳng thấy nữa.

Buổi sáng bình yên nơi miền quê nhỏ. Con đường trải đầy đá xanh chạy dài thẳng tắp phía sau nhà, tôi đưa mắt nhìn qua con kênh nhỏ dẫn nước chảy vào ruộng, xa xa là đồng lúa căng tràn nhựa sống.

Lối về xóm nhỏ đưa tôi về ngôi nhà mà ngoại để lại cho tía má dưỡng già trong những năm tháng tuổi xế chiều. Xóm nhỏ thân thương từng lấp đầy những ký ức đẹp đẽ, đầy yêu thương của tuổi thơ tôi.

Bâng khuâng những ngày trở về cùng tía má. Những ngôi nhà mới mọc lên như cỏ như cây rừng quê tôi sau mùa mưa lớn. Hồn đất, hồn quê vẫn còn đâu đây nhưng người xưa chẳng thấy nữa.

Đồng lúa chín vàng hai bên lối về xóm nhỏ
Đồng lúa chín vàng hai bên lối về xóm nhỏ

Tôi nhớ những năm 1990, cả xóm nhỏ trong đồng bưng chỉ có 1 cái ti vi. Cái ti vi đen trắng nhỏ nhỏ vuông vuông chứa đầy những chương trình thiếu nhi và những bộ phim hấp dẫn ngày hè. Lũ trẻ miệt đồng như chúng tôi mong tới ngày được nghỉ hè, được tha hồ xem ké bộ phim hấp dẫn. Tới giờ chiếu phim, mấy đứa tụi tôi kê cục gạch ống hoặc cây củi ngồi cho êm rồi trông ngóng tới lúc phim chiếu. Có bộ phim còn đọng lại và lưu vào tâm trí cho đến tận hôm nay.

Xóm nhỏ dễ thương quá đỗi. Nhớ những buổi trưa nắng chang chang, tụi tôi canh lúc tía má đi đồng chưa về hoặc loay hoay nấu cơm sau bếp là lén ra gốc trâm vối, gốc gáo vàng, bụi cà na nhà cậu bày chơi nhà chòi, nấu ăn, chơi trò cô dâu chú rể…

Tụi tôi phân công mỗi người một việc, đứa nào biết lội thì ra kênh nhỏ hái ngó lục bình, đứa thì lấy lon sữa bò để làm nồi nấu cơm, có đứa hăng máu đi vô mấy hàng tràm gió cắt dây tơ hồng về làm đồ trang trí cho nhà chòi hoặc làm vòng hoa trang điểm cho cô dâu…

Có hôm ham chơi, bỏ luôn cơm trưa, tía má chạy đi kiếm rồi mỗi đứa bị ăn vài roi mà vẫn lì đòn, hôm sau ra chơi tiếp. Để sau này gặp lại, nhóm bạn hàng xóm tụi tôi vẫn rộn vui khi nhắc về những ngày tháng vô lo. 

Xóm nhỏ nghèo nhưng đầy ắp ân tình. Khi nhà có giỗ quải thì cả xóm góp công phụ tiếp: gói bánh, phụ lễ tiên thường, chánh giỗ rồi có khi mấy chị ở lại dọn dẹp cho hậu trường xong đám; nhà nào nấu được nồi chè thì bưng cho cả xóm, mấy đứa con nít tụi tôi sẽ được giao nhiệm vụ mang đi cho.

Hiếm khi thấy tụi tôi đi qua cổng chính nhà, mà thường chọn lối tắt để đi, rồi gọi mấy nhỏ bạn ra lấy. Có bữa, mấy chú trong xóm giăng lưới, thảy chài, dỡ chà được mớ cá mớ tôm, cua, tép đồng… hễ tiện đường chống xuồng ngang qua nhà là thảy lên cho tía tôi ăn cho vui. Cứ chiều, ăn xong mâm cơm miệt quê đạm bạc, tía châm bình trà ướp hương sen quê thơm phức rồi gọi mấy chú, mấy anh trong xóm uống nước trà, hút điếu thuốc lào vấn giấy quyến, bàn chuyện thời sự cùng những trăn trở về nghề nông một nắng hai sương của mình.

Xóm nhỏ như mới hơn với cây cầu bê tông vừa xây
Xóm nhỏ như mới hơn với cây cầu bê tông vừa xây

Bên căn nhà nhỏ mái lá đơn sơ, vách đóng cây tạp có sẵn trong xóm, qua bao năm tháng vẫn còn giữ lại hình hài xưa cũ. Khoái nhất là nhìn hàng lu kiệu trước hiên nhà đựng đầy nước mưa; mỗi khi đi học, chạy chơi về là uống một gáo mát ruột mát gan, ngọt lịm tâm hồn. Cả nhà tôi thường quây quần bên nhau trong bữa cơm chiều.

Đến giờ, tôi vẫn nhớ hương vị các món ăn bình dị của má nấu năm nào như: canh rau tập tàng nấu tép đồng; canh chua cá rô mề nhúng bông súng ma, bông điên điển, rau muống đồng vượt nước; cá trê đồng chiên giòn chấm mắm gừng; cá mè vinh kho hầm… Tôi cứ thế lớn lên với những món ăn thấm đượm tình quê, sự vén khéo, tảo tần của má tôi.

Lối về xóm nhỏ bình yên lắm. Sáng thức dậy đã nghe chim hót rộn ràng xung quanh, buổi chiều nhìn ra ruộng lúa thẳng cánh cò bay, rung rinh trong gió. Trời mưa, tối nghe ễnh ương tấu khúc nhạc đêm ru ta vào giấc ngủ êm đềm và ấm áp đến lạ thường. 

Tản bộ trên con đường trải đá xanh dẫn lối về xóm nhỏ thân thương, thoáng nghe mùi hương của lúa đang kỳ ngậm sữa, mùi sen hồng thơm phức, bao mệt mỏi của cuộc sống nhanh chóng tan biến trong tôi. Tôi thả hồn mình trôi nhẹ giữa yên bình của quê hương, để lắng nghe thanh âm hương đồng gió nội gọi về… 

Diệp Linh

 

 

 

news_is_not_ads=
TIN MỚI
  • 70 tuổi, cha tôi vẫn miệt mài làm rẫy giữ đất

    70 tuổi, cha tôi vẫn miệt mài làm rẫy giữ đất

    19-12-2024 17:54

    Mỗi lần nghĩ đến hình ảnh cha già cặm cụi đi cắt cành, bón phân, kéo ống nước tưới cây, tôi thấy lòng đau như ai cắt từng khúc ruột.

  • Xuân… nhặt

    Xuân… nhặt

    19-12-2024 06:46

    Nhà không rộng, chỉ có khoảng ban công là có thể nuôi cây. Vậy là ba cứ đem cây về chăm sóc, tưới tắm, nâng niu.

  • Tôi đi thuê người yêu

    Tôi đi thuê người yêu

    18-12-2024 17:05

    Tại TPHCM, có một dịch vụ được chào mời vừa công khai lại vừa kín đáo: dịch vụ của những người yêu thuê giờ.

  • Tuổi ăn đám cưới, tuổi viếng đám tang

    Tuổi ăn đám cưới, tuổi viếng đám tang

    18-12-2024 10:30

    Tôi nhận ra, ở độ tuổi ngấp nghé 50 của mình, tôi đi viếng đám tang nhiều hơn những đám, tiệc khác.

  • “Tạm ứng” gối chăn

    “Tạm ứng” gối chăn

    18-12-2024 06:17

    Trong công việc, cuộc sống, người ta có thể tạm ứng nhiều thứ, nhưng tạm ứng gối chăn sẽ để lại nhiều hậu quả khó lường.

  • Chỉ đường cho hươu: Yêu người hơn tuổi

    Chỉ đường cho hươu: Yêu người hơn tuổi

    17-12-2024 18:37

    Lòng con canh cánh về mối tình ngang trái của mình. Mỗi khi nghe ai đó nói “phi công trẻ”, “hồng hài nhi”… là con lại chộn rộn, mắc cỡ.

  • Ai rồi cũng tập thể thao: Bước ngoặt huy hoàng trong công cuộc tập luyện của tôi

    Ai rồi cũng tập thể thao: Bước ngoặt huy hoàng trong công cuộc tập luyện của tôi

    17-12-2024 12:48

    Bạn thuyết phục ròng rã mấy tháng trời. Bạn bảo sẽ cùng tôi đi bộ về đích để tôi không thấy ngại.

  • Chữ hiếu trong kinh doanh

    Chữ hiếu trong kinh doanh

    17-12-2024 08:51

    Tôi thích được ngồi nghe mẹ kể chuyện xưa, được ăn cơm với mẹ, được cùng mẹ đi thăm bà con… Mấy món mẹ nấu là ngon nhất thế giới.

  • Trăm năm trong cái nắm tay

    Trăm năm trong cái nắm tay

    17-12-2024 06:03

    Người ta có thể dễ dàng đến bên nhau, nhưng liệu có bao nhiêu người đi được cùng nhau tới tuổi xế chiều?

  • “Siêu xe” của ông nội

    “Siêu xe” của ông nội

    16-12-2024 16:19

    Chiếc “siêu xe” của ông nội đã theo chủ nhân được gần 15 năm. Mỗi ngày, ông luôn dành thời gian chăm chút nó, như người bạn đồng hành đáng tin cậy.

  • Lời nói như dao

    Lời nói như dao

    16-12-2024 13:03

    Cần tránh những lời nói xúc phạm, miệt thị, thay vào đó là những lời nói lịch sự, tôn trọng, góp phần xây dựng mối quan hệ.

  • Trẻ em cần thế giới thật đầy yêu thương

    Trẻ em cần thế giới thật đầy yêu thương

    16-12-2024 06:21

    Các nghiên cứu đã chứng minh trẻ em cần được neo giữ trong thế giới thật, quan hệ thật, trách nhiệm, tình yêu thật. Hoạt động ảo không thể thay thế được.

  • Khoảnh khắc dài nhất

    Khoảnh khắc dài nhất

    15-12-2024 17:58

    Chỉ cần gặp mẹ, được ngồi gần mẹ, mọi chênh chao, chơi vơi, xáo trộn đều được lắng xuống, chữa lành.

  • Ngoại vẫn chắt chiu những hạt mè

    Ngoại vẫn chắt chiu những hạt mè

    15-12-2024 16:54

    Có lẽ vì vị mè ướp đẫm mồ hôi của ngoại, cũng có thể vì khói bếp thân thương làm thơm chén cơm nóng hổi quyện cùng vị muối mè mằn mặn.

  • Con bình thường hay đặc biệt?

    Con bình thường hay đặc biệt?

    15-12-2024 06:48

    Mong con thông minh vượt trội hay chỉ cần con khỏe mạnh, bình thường, câu trả lời của bạn là gì?

  • Ngưng đổ lỗi!

    Ngưng đổ lỗi!

    14-12-2024 19:37

    Người luôn tự coi mình là nạn nhân hiếm khi nhận ra lỗi của chính mình, cũng khó có cơ hội nhận ra khả năng của bản thân khi cố gắng.

  • Mẹ chưa bao giờ xa tôi

    Mẹ chưa bao giờ xa tôi

    14-12-2024 15:48

    Sau bao nhiêu năm cách lòng, tôi đã thật sự hiểu mẹ, hiểu rằng mẹ có những lý do để rời xa ba, nhưng chưa bao giờ mẹ rời xa tôi.

  • Nuôi dạy con xuyên biên giới

    Nuôi dạy con xuyên biên giới

    14-12-2024 06:14

    Vì công việc đặc thù, có những ông bố, bà mẹ phải chấp nhận cảnh nuôi dạy con xuyên biên giới.