PNO - Tôi không oán trách nhưng trong lòng rất hụt hẫng, xét cho cùng tôi và các con chồng chỉ là “người dưng nước lã” mà thôi.
Chia sẻ bài viết: |
Dolphinnguyen 15-01-2024 16:11:39
Phụ nữ hy sinh nhiều là điều
mà người ta gọi là "hy sinh quên mình" . Còn chồng đã vậy. Chồng cũng chẳng nghĩ cho bà. Đúng là lo cho người dưng đến phí đời!
Văn tuấn 07-01-2024 09:48:47
Theo tôi cô nên thương thảo lại với 2 ng con , một là chúng xẽ để lại cho cô bn - và mua cho cô 1 chỗ ở nhỏ hơn - hai là cô nhận bn đó rồi thương thảo với cháu trai xin lại 1 phần nhà đất đã cho trước đây để ở
Khuất Sơn Hà 07-01-2024 08:40:41
Thôi thì cứ cho duyên phận nó vậy. Mình trả hết nợ đời, giờ vui vẻ sống nốt phần đời con lại.Mình sống không hổ thẹn với ai, làm điều tốt như vậy chắc chắn hậu vận sẽ may mắn hạnh phúc mà
Baby 07-01-2024 07:45:07
Da xac dinh lay chong khi lon tuoi thi dung nghi ve cua cai , tung tuoi nay roi sao nghi đen viec quyen loi ngay ban dau , ko nghi tinh huong rui ro , thi dung buon lam chi , hay cu an phan
Hoàng Phương 06-01-2024 22:52:32
Khi lấy ông ấy, bà đã suy nghĩ quá đơn giản. Như bà kể thì có lẽ bà chưa từng kết hôn cho đến khi lấy ông ấy. Vậy lẽ ra bà phải yêu cầu ông ấy làm thủ tục kết hôn để đảm bảo quyền lợi hợp pháp của mình. Ông ấy không đăng ký kết hôn, rồi lại bí mật sang tên nhà cửa cho con trai. Điều đó chứng tỏ ông ấy chẳng thương yêu gì bà, chỉ là lợi dụng bà để có người phục vụ ông ấy thôi. Vậy là bà đã đi ở không công ngần ấy năm trời! Bố con họ đúng là loại đạo đức giả. Về lý, bà không thể đòi chia tài sản, nhưng bà có thể kiện đòi tiền thù lao bà đã phục vụ ông ấy và thờ cúng, quản lý tài sản ngần ấy năm. Bây giờ bà hãy cứ ở lại nhà đó, không đi đâu cả và yêu cầu con ông ấy trả khoản tiền thù lao đó, tính theo giá thị trường, không chấp nhận để họ bố thí cho mình bao nhiêu tùy ý được! Nếu họ không đồng ý như vậy thì bà làm đơn kiện họ ra toà. Nhất định bà sẽ thắng kiện và được trả một khoản kha khá đấy! Hãy kiên quyết đấu tranh vì quyền lợi chính đáng của mình bà nhé!
Thân vu 06-01-2024 11:10:40
Đời còn nhiều ngang trái
Tống Khánh Lâm 06-01-2024 08:36:12
Theo tôi nghĩ, trong trường hợp này tốt nhất là tìm Viện dưỡng lão tốt mà vào là phù hợp nhất. Ở đó vừa có bạn, vừa có người chăm sóc.
Hoàng anh 06-01-2024 07:44:49
Bán nhà tổ thì chúng cũng lụi bại mà thôi.
Rose river 06-01-2024 07:19:23
Chị sai lầm ngay từ đầu đó là lấy phải người chồng ko hề đơn giản, ngày từ đầu ko đăng ký kết hôn là họ đã tính toán từ trước, nói hơi tàn nhẫn là họ chỉ coi chị như người giúp việc rồi. Một bài học quá chưa xót . thương chị .
Hạnh 05-01-2024 21:08:27
Đời là thế mà. May bác còn có lương hưu. Chúng bán nhà thờ tổ chắc chắn sẽ lụi bại. Còn không chúng cứ để đó để hưởng phúc hưởng lộc và cho bác ở nhờ tuổi xế chiều thì ổn hơn
Ngày mai là Giáng sinh, là ngày cưới của chị. Chị giật mình, hình như lâu rồi anh chị không có một cuộc hẹn hò...
Ở thành phố đắt đỏ này, nếu mẹ chồng không cùng chia khổ thì gia đình khó thuận hòa.
2 vụ hỏa hoạn kinh hoàng tại Hà Nội, TPHCM đã cướp đi nhiều sinh mạng. Vụ cháy làm tôi nhớ lại chuyện mình suýt gây thảm họa cháy toàn chung cư.
Hơn 1 giờ sáng, anh vẫn thấy đèn dưới nhà sáng đèn, lần mò ra cầu thang ngó xuống thấy vợ đang cắm cúi ngồi tính toán. Anh thở dài, xót vợ.
Tôi ước rằng đàn bà có thể lớn lên, lấy chồng sinh con, trải nghiệm, đi qua mọi chướng ngại nhưng vẫn giữ được những tin yêu như cầu vồng ngày nhỏ.
Vợ cùng tôi đi ngân hàng vay tiền, đi đặt cọc, hệt như một cặp vợ chồng đồng lòng, nhưng cô ấy lại từ chối đứng tên trên sổ hồng.
Em gái lấy chồng hơn 10 năm, nhưng cứ vài tháng một lần, khi vợ chồng mâu thuẫn, bên thông gia lại gọi điện mời cha mẹ qua để nói chuyện.
Biết tôi thắc mắc, chị thấp giọng: “Ở quê, đàn bà mà sạch sẽ, trắng trẻo, thơm tho sẽ bị nói là đàn bà hư, đàn bà vụng".
Sống dễ thì sự ra đi sẽ dễ dàng. Đơn giản vậy thôi, nhưng để hiểu và làm được, cần quá trình rèn luyện.
Nếu tôi nói ra, liệu mẹ chồng tôi có thể chịu đựng và vượt qua?
Không biết anh bắt đầu có vấn đề khi bước qua tuổi trung niên hay chị trở nên khó tính?
Cuối năm, không khí gia đình trong nhà tôi căng thẳng chỉ vì chuyện tiền. Vợ chồng đi làm quanh năm nhưng chẳng dành dụm được đồng nào.
Tôi nhớ mãi lời bố nói với mình như vậy. Bố muốn nhắc nhở con cháu khi ở tuổi trẻ phải nỗ lực phấn đấu để có thành quả sau này.
Giáng sinh năm sau, chị được tin cô gái ấy đã lấy chồng, để bé Su lại cho nhà ngoại nuôi. Chị len lén thở phào.
Bác Tân không bao giờ nhắc đến những đứa con nào khác ngoài cô Ngọc, vì họ không kiếm được nhiều tiền.
Tôi từng phản kháng nhiều, nhưng cuối cùng đành cam chịu khi bản thân chẳng còn nắm kinh tế gì trong tay.
Chị thật không ngờ những lời nói trong lúc thiếu kiềm chế của mình đã hằn sâu trong con như một vết sẹo khó phai.
Tình yêu chân thành chỉ được thử thách qua ngày dài tháng rộng, qua những nhọc nhằn, bộn bề của cuộc sống...