Làm dâu: Chịu khó dễ hơn khó chịu

18/05/2015 - 06:59

PNO - PN - Từ ngày đầu tôi về làm dâu, mẹ chồng đã “bằng mặt mà không bằng lòng” với tôi. Thỉnh thoảng về quê, tôi nghe mấy cô dì nói lại mẹ thường bảo: Tôi vừa nghèo vừa xấu mà lại lấy được chồng tốt, đúng là số hưởng. Nguyên nhân chỉ vì, ngay sau ngày cưới, chồng tôi mua nhà và xin ra riêng.

edf40wrjww2tblPage:Content

Trong toan tính của bà, nhà đó do chồng tôi mua vì tôi mới ra trường làm gì có tiền nhưng bà không biết, ba mẹ tôi đã phụ một nửa tiền mua nhà. Tôi chẳng mấy quan tâm đến những chuyện mẹ chồng đặt điều về mình vì tôi không nghe trực tiếp và trước mặt tôi, bà rất ngọt ngào. Tôi vẫn thực hiện đầy đủ nghĩa vụ làm dâu từ việc lo lắng giỗ chạp, quà biếu nhà chồng.

Lam dau: Chiu kho de hon kho chiu


Có lẽ, mọi chuyện sẽ êm đẹp như vậy nếu tôi không bị vỡ kế hoạch, sinh đứa thứ hai khi đứa đầu chưa đầy hai tuổi. Vì không thuê được người giúp việc nên vợ chồng tôi nhờ mẹ chồng lên phụ giúp mấy tháng. Từ ngày, bà có mặt ở nhà tôi, những việc không mong muốn xảy ra liên tục khiến tôi mệt mỏi.

Khi tôi ở cữ, mang tiếng có mẹ chồng chăm sóc nhưng tôi cảm thấy rất bí bách. Bà bắt tôi lấy nước tiểu gội đầu rồi không cho tắm, bắt tôi ăn cá khô mặn chát cả tháng trời, không cho ăn canh…Tôi nhớ, lúc trở dạ, vì quá đau nên chồng tôi xoa chân cho tôi, thấy vậy, bà nói ngay với người bên cạnh: “Đàn bà ai chẳng phải đẻ, thấy chồng chiều là nhõng nhẽo đủ thứ”.

Đỉnh điểm là khi xông hơ, chẳng biết bà vô tình hay cố ý làm đổ cả nồi nước sôi lên chân trái của tôi. Tôi bị bỏng nặng khi mới sinh được mười ngày, phải uống thuốc tây nên cắt sữa. Vết mổ chưa lành lại thêm vết bỏng khiến tôi kiệt sức. Nhưng khi có người đến thăm, bà than vãn: “Nó có hai con rồi mà hậu đậu lắm, làm tôi mang tiếng, toàn mang tiếng xấu”. Đã thế, ba ngày sau xảy ra chuyện, bà nằng nặc đòi về quê.

Mọi chuyện lên đến nước này, tôi không thèm giữ bà lại dù biết không có người chăm sóc sẽ vất vả hơn nhiều. Tôi gửi đứa con lớn sang nhà ngoại, mẹ tôi sức khỏe yếu nên thỉnh thoảng mới qua phụ tôi được. Một mình với đứa con đỏ hỏn, chồng đi làm suốt, tôi tự xoay xở mọi việc nhưng cảm thấy thoải mái hơn nhiều. Tôi nén những cơn đau để chăm con, nhờ bạn bè hàng xóm mua thức ăn giùm, cố gắng mang bao tay làm việc nhà.

Lam dau: Chiu kho de hon kho chiu

Thời gian ở cữ cũng qua, vết thương đã đỡ hơn nhưng vết sẹo bỏng trên chân và nỗi thương con thiệt thòi phải bỏ bú sớm vẫn còn trong tôi mãi. Nghĩ đến những điều đó, tôi lại thấy hối hận. Tôi biết mẹ chồng chẳng yêu thương gì mình. Dù không nói ra nhưng tôi không bao giờ coi trọng bà nữa. Từ đó, mọi việc lớn nhỏ, từ con đau ốm đến sửa nhà, chồng bị bệnh, mỗi lần chồng đề nghị nhờ bà lên giúp là tôi gạt phăng.

Tôi thà chịu khổ một tí còn hơn để mẹ chồng can thiệp vào, không được gì lại chuốc lấy sự khó chịu trăm bề. Vả lại, sau này, tôi chẳng phải mang ơn mang nghĩa lại đỡ mệt bởi tôi biết tính mẹ chồng hay kể lể công trạng.


HẢ XUYÊN

Làm dâu là câu chuyện không bao giờ cũ. Mong các bạn tham gia diễn đàn này để được bày tỏ tâm sự, chia sẻ kinh nghiệm, và cùng nhau học hỏi cách sống hòa hợp với nhà chồng.

Kính mời các bạn gửi bài, ý kiến, qua các địa chỉ:

- Trang chủ của phunuonline.com.vn, vào mục Gửi bài ở cuối trang
- Hoặc theo địa chỉ: truongsonpntp@yahoo.com
- Hoặc viết vào phần Bình luận phía dưới mỗi bài của chuyên đề

Trân trọng cảm ơn

 

news_is_not_ads=
TIN MỚI