Một cuộc nói chuyện dài đã hé lộ rằng Kim Tae Hee không chỉ là một ngôi sao, mà còn là cô gái rất trung thực và thẳng thắn. Cô không nhún nhường một cách giả tạo, cũng không tỏ vẻ kiêu hãnh, Kim Tae Hee luôn đi thẳng vào vấn đề với cách nói chuyện giản dị. Đối với những lời chỉ trích về kỹ năng diễn xuất, Kim Tae Hee đón nhận chúng thật nhẹ nhàng, thoải mái.
* Bây giờ chị đã cảm thấy mình diễn khá hơn chưa?
Kim Tae Hee: Tôi nghĩ mình vẫn đang trên con đường xa lắm. Tôi có một khó khăn khi diễn. Đó là tôi thường cố gắng hết sức để diễn tả cảm xúc mà bản thân đang cảm nhận thấy nhưng mọi người lại tiếp nhận việc đó theo cách khác nhau. Dường như cả khi tôi đã hết sức chân thành để thể hiện cảm xúc của nhân vật, thì khán giả vẫn không thể cảm nhận được sự chân thành đó. Điều này quả là một khó khăn của tôi.
Tôi là kiểu người luôn rất thành thật khi diễn, trong khi có thể những người khác thì lại cho rằng diễn xuất là một việc đóng giả thôi. Nhưng bây giờ thì tôi nghĩ mình cần cả hai, tôi thiếu phần “giả dối” đó.
* Thất bại trong việc “giả dối” trên phim, theo một cách hiểu khác, đó là sự thiếu linh hoạt mà hầu hết mọi người khi đánh giá về kỹ năng diễn xuất của chị đều nói thế.
- Đúng vậy, điều đó là sự thật. Tôi sẽ phải cố gắng rất nhiều để cải thiện chuyện này.
* Có một chuyện cũng khá thật nữa là cuộc sống riêng tư của chị càng được giữ kín bao nhiêu, thì người ta lại càng cho rằng nó nhạt nhẽo, mệt mỏi bấy nhiêu.
- Tôi không phải kiểu người dễ hối tiếc về những việc mình đã làm trong quá khứ. Tôi nghĩ tôi vẫn chọn hành động và cư xử như thế, dù có thể thỉnh thoảng tôi phải suy ngẫm lại. Liệu có thể gọi đó là số phận được không? Thêm nữa, tôi cũng dễ quên lắm, trí nhớ của tôi chẳng tốt lắm đâu.
* Dễ quên, nên thay vào đó chị có rất nhiều hy vọng vào tương lai?
- Tôi cũng chẳng có kế hoạch cụ thể nào, nhưng tất nhiên là tôi có nhiều giấc mơ về những việc tôi phải làm để trở nên hạnh phúc hơn bây giờ.
* Nói về hạnh phúc, có một lúc nào đó chị cảm thấy hạnh phúc vì được diễn xuất không?
- Không thường xuyên lắm đâu. Tôi thỉnh thoảng có cảm thấy “phiêu” khi vượt qua được những khó khăn mà mình phải đối mặt khi diễn, nhưng những lúc đó cũng ít lắm. Nhờ thế mà tôi thấy cảm giác này càng đặc biệt hơn. Những ngày trước, tôi luôn cảm thấy rằng nghề diễn viên rất thú vị vì tôi học được rất nhiều điều từ các bộ phim. Tôi từng nghĩ rằng được tham gia làm phim là một việc rất giá trị vì mình có ảnh hưởng tới nhiều người, mình mang lại hy vọng cho những người yêu mến mình và rất nhiều việc khác nữa… để có thể giúp một ai đó.
* Bỏ qua việc mang lại niềm vui cho người hâm mộ hay gửi những thông điệp về hy vọng qua các bộ phim, vậy có niềm vui nào ích kỷ hơn mà chị có được nhờ trở thành diễn viên nổi tiếng không?
- Lợi thế của tôi là có thể nghỉ bao nhiêu ngày trong năm cũng được. Tôi có thể lên kế hoạch “phung phí” thời gian cho những chuyện khác ngoài công việc bao lâu cũng được.
* Tôi đoán chị không phải kiểu người cảm thấy thoải mái với cuộc sống được xếp đặt sẵn?
- Tôi cũng không nghĩ mình có thể trở thành nhân viên kiểu mẫu của một công ty nào đó, rồi đi làm đều đặn chăm chỉ mỗi ngày. Tôi suốt ngày đi muộn (cười to). Cho tới giờ, tôi vẫn không chịu nổi chuyện phải làm những việc giống nhau, lặp đi lặp lại mỗi ngày. Tôi rất nhanh nản.
* Vậy mà khi nghĩ về Kim Tae Hee, tôi lại nghĩ về một người nào đó rất nghiêm túc với bản thân và chăm chỉ trong công việc, học hành.
- Hồi đi học tôi cũng suốt ngày muộn mà (cười to). Sở dĩ tôi có được thành tích như vậy vì tôi phải tập trung vào một mục tiêu duy nhất, mà vì tập trung quá nên tôi quên mất cả bản tính thật sự của mình.
* Giống như một chú ngựa đua - chị là kiểu người không bao giờ nhìn ngó, để ý tới xung quanh mà chỉ tập trung duy nhất vào thứ chị muốn?
- Đúng thế (cười to). Tôi giỏi nhất là việc chỉ nhắm vào một đích đến duy nhất.
* Vậy có bao giờ chị tò mò về những thứ khác ngoài đích đến của mình không?
- Tôi có trí tưởng tượng rất phù phiếm lãng mạn, ví dụ như tôi thường mơ có một hoàng tử quyến rũ cưỡi ngựa trắng đến đón mình, giống như trong phim Nhật ký tiểu thư Jone vậy. Tôi quyết định tham gia phim My Princess cũng là vì mơ mộng những thứ như thế chứ không phải vì muốn nhận một kiểu vai hoàn toàn khác.
* Những gì chị nói khiến tôi rất tò mò: chị nghĩ diễn xuất là gì? Tại sao chị lại muốn làm việc này đến vậy?
- Đây là một câu hỏi khó. Với tôi, diễn xuất là một thứ luôn có sự thú vị. Tôi luôn khao khát mình diễn giỏi mà vẫn chưa được.
* Có bao giờ chị nghĩ ngày đó sẽ tới?
- Lee Byung Hun nói với tôi rằng tôi sẽ diễn giỏi, rằng ngay cả nữ diễn viên gạo cội Kim Hye Ja cũng chưa bao giờ hài lòng với diễn xuất của cô, vì thế tôi nghĩ rằng có lẽ chẳng ai dám tự nhận là mình diễn tốt đâu. Một diễn viên giỏi không chỉ giỏi ở một vai diễn mà có khả năng biến hóa ở nhiều vai khác nhau. Tôi nghĩ vấn đề không nằm ở chuyện bạn chăm chỉ tới mức nào, mà bạn có tiếp tục học hỏi hay không. Dù đi được tới đâu, tôi vẫn liên tục học hỏi. Tôi sẽ không bao giờ dừng lại.
Theo LINH HANYI (Đẹp Online)