PNO - Lần nào đưa tiền lương cho em, chồng cũng nói: “Sướng nghe, tháng nào cũng có người đưa tiền cho xài”. Mỗi lần nghe câu đó là em nổi nóng, muốn… gây lộn.
Chia sẻ bài viết: |
Thu Huong 06-08-2020 12:21:16
Cái thứ đàn ông ăn bám vợ mà không biết nhục. Đuổi nó ra khỏi nhà đi em.
Trần thị Thùy Hương 06-08-2020 12:03:19
Đọc nội dung bài viết mà thấy hỡi ôi, thương cho cháu gái mồ côi cả cha mẹ đã khổ, chọn nhầm chồng càng bất hạnh hơn. Cái người cháu trao thân gởi phận này thật không đáng mặt đàn ông, không xứng gọi là chồng. Nhưng anh ta ngày càng quá đáng một phần cũng vì cháu nhu nhược, yếu mềm, đáng ra từ đầu cháu phải nói rõ quan điểm sống và cương quyết giữ vững chính kiến, lập trường của mình. Phải tự biết thương lấy thân mình, chồng cháu rõ ràng là kẻ khác máu tanh lòng không hề biết nghĩ, không thương yêu gì cháu, tự cháu phải cứu lấy mình thôi. Nếu anh ta không sửa đổi tính tình ( nhưng chắc chắn là sẽ không rồi) thì cắt đứt luôn, 1 lần đau còn hơn đau cả đời đến chết. Với 1 kẻ như vậy thì không có hy vọng vì " giang sơn dễ đổi, bản tính khó dời " trừ phi có 1 biến cố ghê gớm xảy ra. Cháu không thể cứ muối mặt xin xỏ bà con suốt đời, cũng không thể dạy con trưởng thành , tự lập nên người trong 1 gia đình bất hòa lục đục và tấm gương xấu của cha chúng .Cứng cỏi lên , nha cháu.
Mạc thị thuý nguyệt 06-08-2020 09:57:23
Loại chồng này giống như cái thùng ko đáy .Còn ko liêm sỉ cũng chẳng có lòng tự trọng .Sống với loại này thì phải biết thủ thân .Bung ra hết với họ thì cuối cùng mình cũng tay trắng thui
Thanh 06-08-2020 08:05:30
Bạn biết nói " Người ta hay nói “đàn ông hay nhìn vào túi vợ là đàn ông hết xài”. Mỗi ngày, sống cạnh người chồng “không xài được” ấy, em dần cạn hết tình thương lẫn hy vọng" . Vậy sao bạn ko chia tay để sống một mình nuôi con cho đầu óc thanh thản. Đừng để hai chữ " hy sinh" đặt không nhằm chỗ làm khổ cả cuộc đời.
Mẹ cũng muốn các con có một phần quà của ông nội, nhưng các chú đã phủi sạch thì thôi...
Ngồi một mình trong căn nhà thuê, Bích thở phào vì đã can đảm lựa chọn ra khỏi nhà chồng.
Sau biến cố, tôi đã biết cách mỉm cười bước qua những nỗi đau mà trước đấy tôi không thoát ra được.
Mẹ vợ gọi điện, anh nói: “Con không muốn bỏ vợ, bỏ con. Nhưng nếu Lan thật sự muốn đưa đơn, con sẽ ký”.
Nếu một ngày con yêu người đồng giới thì anh/ chị sẽ suy nghĩ và có động thái như thế nào?
Con chị đã lớn, hẳn con sẽ hiểu, muốn nhận yêu thương chân thành và hạnh phúc con cần phải làm gì?
Nhìn bạn bè ai cũng xênh xang, sự tủi thân, mặc cảm, cô đơn chồng chất khiến tôi bị stress và trở nên nóng nảy, thất thường.
Anh em chúng tôi đi làm xa, mỗi lần có thông tin từ quê nhà, nhất là tin cha mẹ ốm đau là như có lửa đốt trong lòng.
Sau khi xuất viện, tôi nghĩ nhiều đến chuyện ly hôn. Nhưng lúc đó tôi mang nhiều nỗi sợ.
Đàn ông lạc lòng, đôi khi còn dùng lý trí tự vấn xem đã sai ở đâu. Cũng có người trượt theo cảm xúc nhất thời, khiến hôn nhân rạn nứt.
Đúng là có tiền thì an tâm thật, nhưng cũng từ cột mốc ấy, Thu mang thêm nỗi lo canh cánh bên người.
Từng tính hướng “bỏ của chạy lấy người”, nhưng nghĩ đến việc hy sinh cuộc tình 7 năm chỉ vì "ải cha chồng", tôi không đành...
Tôi đến thăm cô trong căn phòng trọ nhỏ. Căn phòng không có gì ngoài mấy nồi niêu cũ và tấm đệm do hàng xóm cho.
Chị bắt anh phải chọn thuốc hoặc chọn vợ. Cứ tưởng khi ra tới chiêu cuối này, anh sẽ phải cuống cuồng giữ lấy tổ ấm. Vậy mà anh lại im lặng.
Đôi vợ chồng nhà bên rất ít khi tươi cười, cùng nhau trò chuyện. Những lúc họ mở miệng, hầu hết lại là những lúc to tiếng, quát tháo ầm nhà.
Với tôi, thử thách lớn nhất khi đi làm dâu là những bài giáo huấn của bố chồng.
Những ngày sắp tới của chị rồi sẽ ra sao, con trai lớn của chị rồi sẽ đi về đâu? Chị giận mình đã đi bước nữa...
Sau sinh tôi bị rối loạn sàn chậu, đồng thời chuyện chăn gối vợ chồng cũng sa sút trông thấy.