PNO - Lần nào đưa tiền lương cho em, chồng cũng nói: “Sướng nghe, tháng nào cũng có người đưa tiền cho xài”. Mỗi lần nghe câu đó là em nổi nóng, muốn… gây lộn.
Chia sẻ bài viết: |
Thu Huong 06-08-2020 12:21:16
Cái thứ đàn ông ăn bám vợ mà không biết nhục. Đuổi nó ra khỏi nhà đi em.
Trần thị Thùy Hương 06-08-2020 12:03:19
Đọc nội dung bài viết mà thấy hỡi ôi, thương cho cháu gái mồ côi cả cha mẹ đã khổ, chọn nhầm chồng càng bất hạnh hơn. Cái người cháu trao thân gởi phận này thật không đáng mặt đàn ông, không xứng gọi là chồng. Nhưng anh ta ngày càng quá đáng một phần cũng vì cháu nhu nhược, yếu mềm, đáng ra từ đầu cháu phải nói rõ quan điểm sống và cương quyết giữ vững chính kiến, lập trường của mình. Phải tự biết thương lấy thân mình, chồng cháu rõ ràng là kẻ khác máu tanh lòng không hề biết nghĩ, không thương yêu gì cháu, tự cháu phải cứu lấy mình thôi. Nếu anh ta không sửa đổi tính tình ( nhưng chắc chắn là sẽ không rồi) thì cắt đứt luôn, 1 lần đau còn hơn đau cả đời đến chết. Với 1 kẻ như vậy thì không có hy vọng vì " giang sơn dễ đổi, bản tính khó dời " trừ phi có 1 biến cố ghê gớm xảy ra. Cháu không thể cứ muối mặt xin xỏ bà con suốt đời, cũng không thể dạy con trưởng thành , tự lập nên người trong 1 gia đình bất hòa lục đục và tấm gương xấu của cha chúng .Cứng cỏi lên , nha cháu.
Mạc thị thuý nguyệt 06-08-2020 09:57:23
Loại chồng này giống như cái thùng ko đáy .Còn ko liêm sỉ cũng chẳng có lòng tự trọng .Sống với loại này thì phải biết thủ thân .Bung ra hết với họ thì cuối cùng mình cũng tay trắng thui
Thanh 06-08-2020 08:05:30
Bạn biết nói " Người ta hay nói “đàn ông hay nhìn vào túi vợ là đàn ông hết xài”. Mỗi ngày, sống cạnh người chồng “không xài được” ấy, em dần cạn hết tình thương lẫn hy vọng" . Vậy sao bạn ko chia tay để sống một mình nuôi con cho đầu óc thanh thản. Đừng để hai chữ " hy sinh" đặt không nhằm chỗ làm khổ cả cuộc đời.
Vợ vùng vằng khó chịu, trách tôi ích kỷ, tính toán với nhà ngoại. Tôi hoang mang không biết mình sai ở đâu.
Sau chuỗi ngày lông bông, chồng tôi chính thức "nghỉ hưu" năm 38 tuổi. Tôi chính thức "có thêm con" cùng với 2 đứa lớn để nuôi và để... nặng đầu.
Nếu ai đó hỏi có khi nào nản lòng hay không, tôi tự tin trả lời là không; bởi những năm tháng đã qua với tôi chỉ toàn những thương yêu.
Trời chiều, gió bấc thổi, mưa lâm thâm. Tôi ăn cơm cùng ba mẹ bên hiên nhà, lòng sống lại những kỷ niệm ấu thơ.
Trước giờ chị luôn cho mình đúng, mình hơn người. Đã không biết sai, làm sao biết lỗi để sửa?
Chồng đánh, chồng chửi, chồng ngoại tình thì khóc cũng cam, đằng này chồng không quét nhà cũng khóc?
Mỗi lần tôi hỏi mẹ còn mong muốn làm điều gì trong cuộc đời, bà đều nói: “Mẹ ước được gặp lại ông bà!”.
Tôi không muốn em đi vào vết xe đổ của tôi, không phải đóng học phí cho những cảm xúc sai trái nhất thời.
Yêu và lấy anh Cao Thắng, chị Hương Ly thành con dâu của cô giáo chủ nhiệm thời cấp II. Chị luôn bất ngờ với cách đối xử của mẹ chồng.
Khi bạn bè chọn những việc nhàn nhã, con gái tôi lại chọn nghề dạy trẻ mầm non. Khi ngủ con còn giật mình vì nghe văng vẳng tiếng khóc của trẻ.
Vợ không muốn tôi liên quan đến tài sản trước hôn nhân là miếng đất 3 tỉ đồng, sổ tiết kiệm 1 tỉ đồng của cô ấy.
Chỉ cần con cái chịu khó lắng nghe, quan sát, đặt mình vào vị trí của ba mẹ, sẽ biết ba mẹ nghĩ gì, cần gì.
Có thể thấy, mất bình tĩnh chỉ là một trạng thái tâm lý bình thường của con người khi gặp tình huống căng thẳng.
Vì sao các cô các bà lại ưng thuận việc thú cưng có mặt trong phòng ngủ? Không lẽ cô ấy không thấy nhột?
Từ một người sôi nổi, hoạt bát, cuộc vui nào cũng tham gia, mấy nay chị Hà chỉ thích ở nhà, bạn rủ cỡ nào cũng chẳng đi.
Bạn tôi bị tai nạn lao động. Thế rồi, chồng cũ của cô ấy quyết định nuôi 3 mẹ con để cô yên tâm nghỉ hưu sớm.
Có một sự thật, trong cuộc sống vợ chồng, rất ít người này nói được ra câu cảm ơn người kia.
Chị sẽ phải sống khác đi thôi. Phải hướng về ngày mai của chính mình.