Không phải cật lực "trả bài", chồng "mở hội" khi biết vợ mãn kinh

22/04/2016 - 07:09

PNO - Ngày nhìn thấy vợ mắt ngấn nước thông báo rằng, mình đã đến thời kì “khô hạn”, anh Khang như “mở cờ trong bụng”.

Mấy tháng gần đây, anh phấn khởi lắm. Đi đâu cũng tủm tỉm như người đang yêu. Mà đúng là anh đang yêu thật! Anh yêu vợ anh lắm, vì cô ấy không còn bắt anh “phải yêu” nữa.

Nhìn thấy anh Khang, người ta không khỏi ái ngại. Mới ngoài 40 tuổi mà anh gầy như xác ve, gầy đến nỗi tưởng như một cơn gió to cũng có thể thổi bay anh đi mất.

Ấy vậy mà, vợ anh thì lại phốp pháp, đẫy đà, từng ngấn thịt cứ núc ních theo mỗi bước chân. Anh chị là một cặp “đũa lệch” điển hình về cân nặng. Mỗi lần gặp anh, bạn bè anh đều đùa cợt, họ chúc mừng rôm rả vì nỗi… anh chưa bị vợ đè chết!

Khong phai cat luc
Phát hiện bản thân bước vào thời kỳ mãn kinh, vợ sững sờ, buồn bã (Ảnh minh họa).

Đến người ngoài còn nhìn thấy nỗi khổ của anh, đủ thấy anh làm chồng cũng chẳng sung sướng gì. Trong khi “chuyện ấy” của các cặp đôi khác được miêu tả như một trải nghiệm tuyệt vời, là “cõi Niết bàn” gì gì đó, thì anh thấy như thể mình vừa được du ngoạn một chuyến xuống địa ngục rồi trở về vậy.

Anh mệt và yếu quá. Đến cái thân anh, anh còn chẳng lết nổi. Vậy mà cô vợ yêu của anh ngày nào cũng đòi anh phải “phục vụ”. Cứ nhìn thấy vợ là mồ hôi của anh vã ra như tắm. Chẳng phải “nóng trong người” hay ham hố gì, ấy là anh sợ đến toát mồ hôi, sợ đến phải cảm.

Trước kia, anh cũng là một gã trai phong độ. Còn vợ anh là một cô gái “mi nhon”. Anh còn đi “cua” vợ mình bằng bài hát của Trần Tiến: “thấy em nhỏ xíu anh thương”. Cứ véo von như vậy mà anh lấy được vợ, nhưng vợ anh lại hết nhỏ xíu sau 2 lần sinh nở. Chị phì ra, còn anh thì ngày càng teo lại như một cái bã thuốc bị vắt cho kiệt nước.

Vợ anh lại là người có nhu cầu cao. Từ ngày chị giảm béo bằng cách đi học khiêu vũ, nhu cầu yêu thương của chị lại tăng thêm một bậc. Khiến cho anh chiều vợ đã vất vả, nay nhìn thấy vợ thì chỉ chực bỏ chạy. Đêm nào vợ khều khều chân, anh đều nằm lặng giả chết, trong bụng chỉ mong mình được chết thật đi một lúc! 

Khong phai cat luc
Trong khi vợ lo lắng, thì anh Khang lại mở cờ trong bụng (Ảnh minh họa).

Vợ anh thấy anh gầy, lại yếu đuối nên ra sức tẩm bổ, nào hải sâm hầm, hàu nướng bơ… nhưng anh cứ nhìn thấy mấy món đó là lại ứa nước mắt. Bởi ăn vào chưa kịp “ngấm” thì tối đến vợ lại bắt “trả bài”, có ăn mãi, ăn nữa cũng chẳng thấm nổi vào đâu. Là đàn ông, anh không cho phép mình được khóc, nhưng thật ra lòng anh đã nẫu lắm rồi.

Để “trốn” vợ, anh đã nghĩ ra đủ mọi cách, làm đủ mọi trò. Khi thì anh giả ốm, xức dầu gió khắp người rồi lên giường quấn chăn rên hừ hừ. Rên đến nỗi cái cổ họng anh đang lành bỗng dưng thành rát bỏng rồi viêm luôn.

Vậy mà vợ anh vẫn nọc anh ra đánh gió, cho nghỉ một lúc rồi lại bắt “chiến đấu”. Lúc thì anh giả vờ ngủ say, vợ đụng vào đến đâu là anh rúm vào đến đó. Vậy mà vợ anh vẫn “bóc” anh như người ta bóc hành. Cực chẳng đã, anh uống cho thật say rồi mới ngật ngưỡng lên giường. Nhưng vợ anh lại cho rằng rượu vào mới “khỏe” nên cũng chẳng tha… Anh đến là khốn khổ!

Nhưng mấy tháng trở lại đây thì cuộc đời anh đã nở hoa rồi! Ngày nào anh cũng cảm thấy phơi phới, tràn đầy tin yêu. Đi đâu mặt mũi anh cũng rạng rỡ, phớn phở, khác hẳn cái hình ảnh vật vờ, lờ đờ của ngày trước. Anh có một niềm vui thầm lặng, kín đáo nhưng quyết liệt, ấy là… vợ anh đã mãn kinh rồi!

Ngày nhìn thấy vợ mắt ngấn nước thông báo rằng, mình đã đến thời kì “khô hạn”, anh Khang như “mở cờ trong bụng”. Ngoài mặt anh vẫn làm ra vẻ buồn rầu để chia sẻ với vợ, nhưng lòng anh đang cẫng lên nhảy chân sáo "đời thành vườn hoa".

Ly Phu

 

news_is_not_ads=
TIN MỚI