Không còn là “thỏ đế”

25/06/2014 - 20:15

PNO - PN - Con ba tuổi, cậu bé lanh lợi, thông minh nhưng lại rất nhát gan. Cả nhà ai cũng gọi con là "thỏ đế".

edf40wrjww2tblPage:Content

Vừa bước ra cửa, thấy con gián chạy xẹt ngang, mặt con xanh mét, mang cả dép chạy vội vào nhà, ôm chặt lấy ba. Cả nhà cười rần rần, chọc quê thằng bé. Mỗi lần mọi người thấy con nghịch ngợm đồ đạc, liền lấy vật gì đen đen như con gián, quăng ra cho con sợ. Không chỉ sợ gián, nhìn thấy đám thằn lằn bò trên tường, con cũng khóc nức nở. Khác với cách hù con của dì và mẹ, mỗi ngày ba đều đặn ẵm con đến chỗ con thằn lằn, cùng con trò chuyện với con vật. Lần đầu, con giãy đạp khóc thét lên, làm lũ thằn lằn sợ hãi, bỏ chạy tán loạn. Nhưng những lần sau, ba tập thu ngắn khoảng cách dần, từ đứng xa đến đứng lại gần hơn, con dần quen với sự có mặt của đám thằn lằn nên không còn sợ nữa. Có hôm con còn mạnh miệng: “Ba ơi! Ẵm con đi nói chuyện với thằn lằn”.

Khong con la  “tho de”

Ảnh minh họa. Nguồn: Internet

Lần khác, ba mẹ đưa con về quê nội. Nhà nội nuôi nhiều gà nên cứ tờ mờ sáng là chúng gáy vang. Vừa nghe đàn gà trống cất tiếng gáy ò ó o, con đang ngủ giật mình, ôm riết lấy mẹ. Rồi con khóc thút thít, không chịu ngủ, mặc cho ông bà, các dì và ba mẹ dỗ dành. Hôm sau, ba ẵm con ra vườn, chỉ cho con từng con gà. Ba còn lấy gạo kêu cúc cúc, nhử đàn gà đến. Mới đầu con cũng sợ, chạy vào nhà bếp trốn. Nhưng khi thấy ba quấn quýt bên đàn gà, con không khỏi tò mò. Cứ vậy, con nhích từng bước một, từ từ ra ngắm đàn gà cùng với ba.

Không chỉ sợ các con vật, với đồ chơi mới lạ, con cũng sợ. Có lần, dì mua cho con chiếc xe đạp ba bánh rất an toàn. Nhưng con khóc thét, không chịu lên xe. Cả nhà thay nhau bồng bế, cố tìm mọi cách dồn ép con lên xe đạp nhưng đành chịu thua. Chờ khi con nín khóc và bớt hoảng loạn, ba mới dẫn con lại vuốt ve, ngắm nghía “ngựa sắt”. Mới đầu, con không chịu ngồi lên, nhưng sau khi “khám phá” hết các bộ phận chiếc xe, con dần lấy được can đảm. Cậu bé ngồi lên thử, ba không vội đẩy xe đi ngay mà tập cho con giữ thăng bằng. Một lúc sau, con nổi hứng, đạp mạnh bàn đạp xe, chiếc xe từ từ nhích bánh. Mẹ không giấu nổi sự ngạc nhiên khi thấy con cười toe toét trên chiếc xe mới.

Lẽ ra, mẹ và các dì không nên hù dọa, chọc ghẹo con. Nếu không có cách dạy khéo léo của ba, có lẽ con mãi mãi sẽ mang biệt danh “thỏ đế”.

 Minh Nguyệt

 

news_is_not_ads=
TIN MỚI