Không chờ chồng nữa, tôi đã tập ra ngoài vào buổi tối

25/09/2018 - 06:00

PNO - Có những hôm chồng trở về trong bộ quần áo xộc xệch, đôi khi có cả vết son đỏ chót trên vai áo, dù điều ấy chồng từng phân giải là “bất đắc dĩ”, nhưng làm sao tôi khỏi bất an?

Chồng tôi vốn tính la cà. Ít khi nào tan sở mà chồng một mạch về nhà. Ban đầu tôi sốc lắm, người gì mà vô trách nhiệm, lúc nào cũng bắt vợ phải chờ đợi. Chồng tôi bảo em tập chờ cho quen, không chờ được thì ngủ trước cho khỏe, chứ anh ra ngoài chỉ vì vui vẻ với đồng nghiệp, quan hệ làm ăn, thề không có chuyện gái gú.

Điểm dở của tôi là chồng về khuya cỡ nào cũng đợi. Tôi chẳng thể vô tư ngủ khi không biết giờ này chồng ở đâu, làm gì. Với tôi, vô tư ngủ khi chồng vắng nhà, chỉ là khi tôi đã không còn yêu chồng.

Khong cho chong nua, toi da tap ra ngoai vao buoi toi
Tôi chẳng thể vô tư khi không biết những buổi tối chồng ở đâu, làm gì. Hình minh họa

Những năm đầu hôn nhân, chờ chồng, tôi chỉ biết gọi điện thoại, nhắn tin kêu về, bụng như có lửa, bực tức kinh khủng. Tôi muốn ly hôn vì chuyện ấy. Nhưng chồng bảo tôi vớ vẩn, rằng đi đâu làm gì, chồng cũng nghĩ về vợ, chồng bảo tôi ngủ sớm cho đẹp da.

Phải chi chờ đợi một niềm vui được báo trước, chờ đợi thành quả công việc làm ăn, thì vui và hy vọng biết bao nhiêu. Chờ như thế, tôi có thể chờ đợi đến cả đời.

Đằng này, có những hôm chồng trở về trong bộ quần áo xộc xệch, đôi khi có cả vết son đỏ trên vai áo, dù điều ấy chồng từng phân giải là “bất đắc dĩ”, nhưng làm sao tôi khỏi bất an? 

Chờ đợi khiến đêm cứ dài ra, người đợi thì héo hắt, lắm lúc tôi trách mình sao không ăn cơm trước và ngủ sớm, suy nghĩ về chồng làm gì cho mệt, nhưng đầu óc cứ quay cuồng bởi đủ lối suy diễn.

Nhiều lúc tôi nghĩ tôi có điên không, khi cứ phải chờ chồng như hòn vọng phu? Chồng vắng nhà, tôi tập cố dỗ giấc ngủ bằng cách nằm xuống lẩm nhẩm đếm từ một đến một trăm, lặp đi lặp lại, nhưng lặp bao nhiêu lần, con mắt vẫn ráo hoảnh.

Tôi nghĩ, ôm quyển sách đọc tới khi nào cơn buồn ngủ ập đến thì buông sách xuống, nhưng sách cũng không thể đưa tôi vào giấc ngủ. Cơm nước, khi nào đói quá thì mới ăn, bởi ăn một mình có ngon lành gì đâu.

Khong cho chong nua, toi da tap ra ngoai vao buoi toi
Sách cũng không thể ru tôi vào giấc ngủ. Hình minh họa

Riết thì tôi cũng quen với… cái chân đi của chồng, bởi ngoài cái tật về trễ, chồng tôi vẫn là số một. Tôi tự an ủi mình, thôi thì, đàn ông không tật này cũng tật khác, cái tật la cà cũng không nằm trong “tứ đổ tường”, kể ra cũng không đến nỗi. Và rồi, tôi bỏ được thói quen chờ đợi.

Cũng “nhờ” chờ chồng, mà tôi đọc được khá nhiều sách, nhà cửa thì sạch tươm, có hôm mười hai giờ đêm tôi đi lau nhà, tôi nghĩ làm việc gì đó trong lúc chồng vắng nhà, để khỏi phải nghĩ ngợi nhiều, để khỏi phí công chờ đợi.

Nhưng chẳng lẽ tôi phải chờ chồng đến hết đời?

Tôi nghĩ ra cách, thỉnh thoảng chở con qua gửi hôm thì nhà nội, hôm thì nhà ngoại, để đi uống cà phê với bạn bè, cũng có khi đi một mình. Tôi không báo với chồng là tôi đang ngồi cà phê, mà tôi muốn tự chồng phát hiện.

Chồng không ngờ một người phụ nữ chỉ giỏi chờ đợi, chỉ biết mỗi chồng, nay dám gửi con đi cà phê, là chắc có vấn đề. Một là cô ấy buồn. Hai là biết đâu cô ấy có niềm vui riêng.

Người đàn ông dù có vô tâm và tin tưởng vợ cỡ nào, khi thấy biểu hiện lạ, nhiều nguy cơ của vợ, buộc anh ấy phải quan tâm và thay đổi bản thân. Có vẻ như, “chiêu bài” của tôi có hiệu quả.

Chồng tôi bắt đầu ghen tuông bóng gió. Phần tôi thì giữ quan điểm: buổi tối không chồng buồn như không gì buồn hơn. Đi cà phê cũng là cách giết thời gian trong khi chờ chồng.

Khong cho chong nua, toi da tap ra ngoai vao buoi toi
Tôi thỏa thuận với chồng: chừng nào anh bỏ tật la cà, em sẽ hạn chế ra ngoài buổi tối. Hình minh họa

Tiếc là “chiêu” này tôi “tung” ra hơi muộn, sau bảy năm lấy chồng mới nghĩ ra “chiêu”. Đã có không biết bao nhiêu đêm tôi khóc thầm, chờ chồng mỏi mòn, đến nỗi người gầy đét vì suy nghĩ và ăn uống không điều độ, không còn thần thái vì thức khuya.

Được thể tôi làm tới. Chồng về trễ, tôi không còn gọi điện thoại thúc giục. Tôi cố đi ngủ sớm, làm đẹp bản thân, có thêm nhiều mối quan hệ. Tôi nói với chồng: chừng nào anh bỏ tật la cà, em sẽ hạn chế ra ngoài buổi tối.

Và cuối cùng, chỉ vì lo mất tôi mà anh ấy đã thay đổi.         

 ​Thái Phương

 

news_is_not_ads=
TIN MỚI
  • Làm mới tình cũ

    Làm mới tình cũ

    27-12-2024 06:15

    Thì ra tình già cũng cần chăm bón, cần tưới tắm để tình mãi xanh tươi như thuở ban đầu.

  • Thương hoài tóc vấn khăn lươn

    Thương hoài tóc vấn khăn lươn

    26-12-2024 11:17

    Vành khăn lươn luôn được nội vấn chỉn chu giống như lời tri ân của nội dành cho phong tục truyền thống. Đó cũng là lời nội ngầm răn dạy con cháu.

  • Tuổi già rực rỡ trên sàn nhảy

    Tuổi già rực rỡ trên sàn nhảy

    26-12-2024 06:11

    Bà Lý Thị Bình (81 tuổi, TPHCM) luôn cháy hết mình trong những điệu nhảy, từ điệu slow đến tango, rumba, chachacha…

  • Giả bộ nấu xà bần

    Giả bộ nấu xà bần

    25-12-2024 16:14

    Đó có lẽ là món ăn nhanh có lịch sử lâu đời nhất của đàn bà con gái miền Tây, nhưng sau này có lẽ món ấy chỉ còn trong lời kể.

  • Đưa mẹ đi chơi

    Đưa mẹ đi chơi

    25-12-2024 10:25

    Họ đã quyết định tạm gác lại nhiều thứ, dành thời gian đưa mẹ tham gia những chuyến du lịch đặc biệt.

  • Tại sao đàn ông không biết làm việc nhà?

    Tại sao đàn ông không biết làm việc nhà?

    25-12-2024 06:47

    Trước khi muốn huấn luyện chồng, bạn phải quên đi nếp nghĩ “thâm căn cố đế” của bà và mẹ bạn là “không nên bắt đàn ông mó tay vào việc nhà”.

  • U70 vẫn hào hứng mùa lễ hội

    U70 vẫn hào hứng mùa lễ hội

    24-12-2024 18:25

    Thay vì buồn vì đã già, hãy lạc quan đón nhận mọi thứ để cuộc sống thoải mái hơn, dù ở bất cứ lứa tuổi nào.

  • Chỉ đường cho hươu: Người bạn khác thường

    Chỉ đường cho hươu: Người bạn khác thường

    24-12-2024 14:44

    Hễ cô gái nào bật đèn xanh và bày tỏ ý định nâng cấp tình bạn lên thành tình yêu là bạn ấy “tắt nguồn” và tránh mặt.

  • Gia đình là điểm tựa để thực hiện ước mơ

    Gia đình là điểm tựa để thực hiện ước mơ

    24-12-2024 12:15

    Với những doanh nhân, gia đình là là điểm tựa và là nguồn cảm hứng, minh chứng cho giá trị sản phẩm họ mong muốn đem đến thị trường.

  • Đón mùa lễ hội vui mà không “hao”

    Đón mùa lễ hội vui mà không “hao”

    24-12-2024 06:01

    Những ngày lễ, tết không áp lực sẽ là những kỷ niệm, ký ức đáng nhớ trong mỗi gia đình.

  • Mai ăn chi mẹ hè?

    Mai ăn chi mẹ hè?

    23-12-2024 19:21

    Ở trong gia đình với 4 thế hệ, việc nấu đúng với nhu cầu từng người sẽ khá vất vả, nhưng mẹ vẫn luôn chuẩn bị tươm tất.

  • Dạy con nghĩ tích cực

    Dạy con nghĩ tích cực

    23-12-2024 14:55

    Khi ta đổi cách nhìn nhận một vấn đề, dường như nó không còn là “vấn đề” nữa.

  • Mẹ và con chinh phục những cung đường, những đỉnh cao

    Mẹ và con chinh phục những cung đường, những đỉnh cao

    23-12-2024 06:45

    Chỉ trong vòng 5 tháng, mẹ và 2 con đã chinh phục thành công 4 đỉnh núi và 1 đỉnh đèo có độ cao từ 2.860m đến 4.575m.

  • Già đi, là chúng ta còn may mắn

    Già đi, là chúng ta còn may mắn

    22-12-2024 16:06

    Tuổi già nhất định sẽ đến. Nếu chúng ta ứng xử với nó một cách tích cực thì cuộc sống của chúng ta sẽ chủ động hơn, tích cực hơn.

  • Tuổi nào ta cũng yêu mình!

    Tuổi nào ta cũng yêu mình!

    22-12-2024 07:07

    Bà xem sự tự do trong cuộc đời là một đặc quyền và ngày nào còn tự do, ấy mới là ngày đáng sống.

  • Gửi tôi, người đàn bà 20 năm nữa

    Gửi tôi, người đàn bà 20 năm nữa

    21-12-2024 20:12

    Tôi hứa sẽ dưỡng mình thành người đàn bà nhiều nếp nhăn vui vẻ, không làm vướng bận hay phiền toái một ai...

  • Mang Huế xưa về gần mẹ cha

    Mang Huế xưa về gần mẹ cha

    21-12-2024 10:17

    Ông đã mang cả xứ Huế đặt trong nhà, chỉ để tặng cha mẹ, tặng cho ông bà nơi cố hương.

  • Giáng sinh đa văn hóa

    Giáng sinh đa văn hóa

    21-12-2024 06:28

    Gần 10 năm ở châu Âu, với tôi là những trải nghiệm khá đặc biệt về Giáng sinh giữa các nền văn hóa.