Khó tròn chữ hiếu

06/05/2015 - 11:28

PNO - PN - Em gái tôi lấy chồng về ở một tỉnh bắc miền Trung. Hồi mới yêu nhau, thấy trình độ hai đứa hơi “cọc lệch”, tôi không tỏ ra ủng hộ và cũng chẳng phản đối. Tôi chỉ phân tích cho em thấy rằng vợ học vấn cách biệt với chồng, sau này cuộc sống có thể nảy sinh phức tạp vì đàn ông hay tự ti. Hạnh phúc là do em chọn lựa, gia đình tôi tôn trọng quyết định của em. Thật may, vợ đại học, chồng chưa qua khỏi trường làng, nhưng hai em vẫn thương yêu, tôn trọng nhau. Song, phiền một nỗi, gia đình thông gia lại không như vậy.

edf40wrjww2tblPage:Content

Hồi em tôi về ra mắt gia đình chồng, mẹ chồng nói với hàng xóm: “Nhà này cha mẹ xấu, nhưng con đứa nào cũng đẹp. Con rể cũng đẹp, chỉ có con dâu là xấu thôi”. Nghe bà ấy nói, em tôi chạnh lòng. Điều đáng buồn, em tôi không phải kém sắc: cao gần mét sáu, da trắng, tóc dài... Trong khi đó, bên nhà chồng, người cao lớn nhất cũng chỉ nhỉnh hơn mét rưỡi, một mình cô út là có nổi tấm bằng trung học phổ thông.

Vợ chồng em lập nghiệp xa nhà, tiền bạc chẳng mấy dư dả. Lúc đầu, mỗi tuần em tôi gọi điện về thăm bố mẹ chồng một lần. Kể cũng lạ, vừa bấm máy, ông bà đã hỏi: “Có cho cha mẹ đồng nào không mà gọi về đó?”. Một vài lần như vậy, em không biết trả lời ra sao, đành thưa dần việc gọi điện. Ông bà trách con trai, cho rằng con dâu tệ bạc. Chồng nghe thế, lôi vợ ra chửi mắng. Em ôm chặt nỗi lòng, không biết bày tỏ cùng ai.

Kho tron chu hieu

Hai đứa em chồng vô Bình Dương làm việc, bố mẹ cho 20 triệu vào hỗ trợ bước đầu. Trên đường đi, ông ghé qua chỗ vợ chồng em tôi, yêu cầu chu cấp tiền đi đường. Thấy chiếc xe của em gái tôi dựng trong nhà, ông bảo: “Hai đứa không đi thì cho em sử dụng”. Ông đâu biết, chiếc xe đó là do cha mẹ tôi mua cho em gái đi làm. Chẳng hiểu sao, ít hôm sau, cô em chồng cứ gọi điện cho anh trai đòi… xin chiếc xe mà không nói với chị dâu tiếng nào. Em tôi lại thở dài…

Ở quê, có bận ông bà “cơm không lành, canh chẳng ngọt”, bà đùng đùng giận dỗi bỏ đi Bình Thuận chơi. Ông điện vào thông báo tình hình và cho biết “ở nhà đang sửa lại cổng, anh chị xem đóng góp thế nào”. Ba hôm sau, mẹ chồng gọi điện cho em tôi bảo nạp cho chiếc thẻ cào điện thoại. Trên đường về quê, bà ghé qua thăm con cháu.

Thấy vợ chồng em thuê căn phòng chưa đầy 20 mét vuông, bà bỉu môi bảo: “Sao không thuê căn rộng hơn?”. Cháu nội mới sinh được hơn nửa năm, bà chỉ nhìn qua chứ không bồng bế. Đến nhà buổi sáng, chiều bà nằng nặc đòi về. Vợ chồng em nài nỉ ở lại chơi vài hôm, bà không giấu diếm lý do ghé thăm: “Đây là do ông bảo ghé qua để lấy tiền về làm cổng, chứ còn không thì mẹ về thẳng luôn”. Em tôi ngỡ ngàng, muốn làm tròn chữ hiếu, không dễ. Phận gái mười hai bến nước...

 ĐÔNG VĨNH

 

news_is_not_ads=
TIN MỚI