PNO - Xưa nay mọi thứ vẫn thế, nhưng trong đám 100 ngày của mẹ tôi, anh lên tiếng "làm dữ" với cả nhà, cho rằng chị em tôi coi thường anh.
Chia sẻ bài viết: |
Lam Hà 10-11-2021 21:01:26
Nhiều người nhận lòng tốt của người khác mà tự đá đổ như vậy, họ không xứng đáng để bạn phải nặng lòng dù đó có là anh ruột đi nữa.
Mai Hạ 10-11-2021 19:18:34
Xin chia sẻ với bạn, đây là một câu chuyện buồn.
Lê Trưởng 10-11-2021 18:36:17
Khi một người nói họ không được tôn trọng, thì dù đúng dù sai, đối phương cũng nên xem lại cách hành xử của mình. Nếu mình thấy oan thì có lẽ tâm mình không sai nhưng hành động mình chưa phải rồi.
Anh Thư 10-11-2021 18:24:00
Có vẻ các chị cũng hơi lạm quyền, dù mình thương anh nhưng cũng cần tôn trọng anh ấy chứ.
Nguyễn Trí 10-11-2021 18:20:39
Cha tôi mất thì chúng tôi cũng "mất" luôn một người anh cả. Anh quay sang giành đất rồi coi các em không ra gì, chuyện sốc liên tục diễn ra và mỗi lần nghĩ tới gia đình tôi không còn thấy bình an mà chỉ còn thấy bão tố
An Nhiên 10-11-2021 14:54:12
Chào bạn Cao Nhã,
Tôi đồng ý với chị Hạnh Dung rằng tình cảm anh chị em của gia đình bạn vẫn đầy ắp, chỉ là các "mối nối" có chút trục trặc. Hoàn cảnh này gia đình tôi từng trải qua lúc bà ngoại tôi mất, nay tôi xin chia sẻ lại kinh nghiệm đó cùng bạn.
Trước hết, cả nhà nên thấu hiểu và chia sẻ về mặt tinh thần với anh trai. Vì anh ấy là người trực tiếp sống cùng mẹ; giờ mẹ mất đi, anh ấy sẽ là người chịu nỗi buồn sâu sắc nhất; chịu sự trống vắng, cô quạnh nhất. Cú sốc tâm lý này mới chỉ 100 ngày, cả nhà cần cho anh ấy thời gian để nguôi ngoai.
Trong sự quan tâm hết mực của cả nhà dành cho anh ấy, có lẽ chỉ cần thêm một động tác kết nối nhỏ: hãy trao đổi với anh ấy để anh ấy đồng thuận. Có thể do trước kia còn mẹ, anh ấy chỉ cần mẹ vui, cả nhà vui là được. Nhưng bây giờ ý thức tự chủ trỗi dậy, cộng với một phần mất thăng bằng về tinh thần như đã nói ở trên, khiến cho anh ấy cảm thấy không thoải mái và muốn "bột phát" cảm xúc của mình.
Tôi tin rằng, sớm thôi, cả nhà bạn sẽ lại hòa thuận đầm ấm như xưa khi mọi người đều thương yêu, quan tâm, chăm sóc lẫn nhau.
Hà Phương 10-11-2021 09:25:00
Nghĩ mà buồn, nhà nào cũng vậy, cha mẹ mất đi thì hòa khí giữa anh em cũng mất theo luôn.
Hãy dồn sự tập trung vào những gì mình đang có. Hãy nghĩ về sự chăm sóc, yêu thương của chồng mà đáp lại bằng yêu thương, thông hiểu.
Em chẳng nên "vui vẻ như chưa từng xảy ra chuyện gì". Rõ ràng là mọi chuyện vẫn còn đang tiếp diễn, và nó khiến em phải đau khổ, mệt mỏi.
Có bao giờ em thử suy nghĩ, em sẽ làm sao trong trường hợp ba mẹ em cũng khó tính và hay xéo xắt với chồng em như vậy?
Em hãy hỏi các con: mẹ phải làm gì lúc này? Và hãy nói chuyện với con một cách tôn trọng, thẳng thắn.
Cần làm gì để chứng minh sự đàng hoàng và trong sáng của mình là việc mà anh ấy nhất định phải thực hiện cho bằng được.
Hãy ngừng xót thương, lo lắng cho kẻ tự hại mình và hại người thân. Chỉ khi nào ở vào đường cùng, may ra anh ta mới tỉnh ngộ.
Sống vật vờ, vô cảm, chịu đựng, bỏ lỡ mọi cơ hội có được hạnh phúc, chẳng lẽ là điều đúng đắn? Không, đó là bạc đãi bản thân đó, em ạ!
Người xưa có câu “thanh giả tự thanh”. Nhân cách em ra sao, lối sống thế nào, tự nhiên người khác sẽ hiểu, không hiểu bây giờ thì mai này cũng hiểu.
Từ cái nhìn tỉnh táo của người ngoài cuộc, Hạnh Dung thấy những lo lắng, băn khoăn của chồng bạn hoàn toàn không vô lý, vô tình như bạn phán xét đâu.
Có biết bao nhiêu kịch bản cầu hôn lãng mạn và đẹp đẽ khiến cô ấy xúc động và bỏ qua cho anh mọi việc.
Đối với mẹ, sự đồng thuận của em rất quan trọng. Hãy nói em mừng khi mẹ gặp được hạnh phúc, nhưng cũng mong mẹ bình an để đón nhận hạnh phúc.
Phải chăng trong cách nói của anh ấy thể hiện phần nào sự xem nhẹ của anh với em và mối quan hệ này?
Hãy quay lại với những vấn đề của mình với chồng, tìm cách sửa chữa nó, thay đổi nó, làm gì đó tốt hơn nếu có thể.
Nếu anh ấy cằn nhằn, khó chịu, cho rằng em làm to chuyện vì một cái ví, thì em hãy cân nhắc lại chuyện tình cảm của em và anh ấy.
Khi đã lập gia đình, phần đông ai cũng muốn có đứa con ruột thịt do mình sinh ra. Hãy trò chuyện cùng chồng để biết anh ấy đang nghĩ gì.
Anh chỉ có thể quyết định tha thứ và cùng hàn gắn, khi nỗi đau trong lòng anh đã lắng dịu phần nào, khi anh đã tạm ổn hơn một chút...
Mẹ em có thể thông cảm với những băn khoăn lo lắng của chồng em khi phải sống cảnh "chó chui gầm chạn", là một điều quá tuyệt vời.
Con nên giúp bạn mình nhìn thấy rõ hơn và tốt hơn điều bạn cần làm, chứ không nên là một người mách lẻo.