PNO - Múa cột là một bộ môn nghệ thuật có yêu cầu rất cao về thể lực, sự dẻo dai, bền bỉ, can đảm...
Chia sẻ bài viết: |
Mi Ngoan 06-01-2022 21:07:24
Môn này kén dáng lắm, mấy bà mấy chị không có sẵn cái dáng đẹp sẽ rất tự ti không dám chọn môn này đâu. Tôi đây là một ví dụ, hì hì.
Bảo Châu 06-01-2022 20:55:22
Tôi cũng có ác cảm với múa cột, hay bạn thử hỏi cô ấy tập để làm gì đi
Nguyễn Lan 06-01-2022 19:18:33
Tôi cũng có một cô bạn đã lớn tuổi, nhưng bất ngờ đi học múa cột, bảo là để tăng cường sức khỏe. Nói nào ngay, nhìn cổ cũng ổn, nhưng ở tuổi này đi học múa cột cũng kỳ. Bạn bè xung quanh cứ xầm xì mãi về điều đó tự dưng tôi cũng thấy ái ngại giùm cổ.
Minh Như 06-01-2022 11:30:13
Thật tình mà nói tôi thấy chỉ như một bài tập thể dục bình thường, không có gì đáng xấu hổ cả
Hồng 05-01-2022 21:39:31
Còn tùy vào mục đích tập và những bài tập chứ. Tại người ta gắn vào cây cột đủ thứ ý nghĩa nên thiên hạ mới thấy dị ứng thôi mà!
Mỹ Loan 05-01-2022 20:50:23
Tôi nghĩ với tính cách của người dám chọn bộ môn này để chơi, thì nếu anh phản ứng mạnh, chắc hẳn sẽ đường ai nấy đi đấy.
Thiên Tân 05-01-2022 20:38:26
Nếu anh không thích người yêu theo môn nghệ thuật này, thì nên thuyết phục cô ấy với những lý do thực sự chính đáng. Nếu không, e rằng cô ấy sẽ không nghe theo đâu.
Hạ Lam 05-01-2022 20:31:18
Mình cũng không thích bộ môn nghệ thuật này. Nhưng mình nghĩ nên tôn trọng ý thích của người khác.
Nếu thật sự không muốn bị can thiệp vào cuộc sống của mình, thì em và chồng nên có kế hoạch mua nhà, thuê nhà... để có thể ra riêng.
Chị cần làm hậu phương của con, lắng nghe, ủng hộ con, bảo bọc các cháu, để vết thương từ vụ đổ vỡ này không làm con, cháu chị quá tổn thương.
Biết rằng chị thương, cưng chiều con trai, nhưng quan trọng nhất của tình yêu thương đó là thấy con ổn, con vui vẻ với cuộc sống mà con lựa chọn.
Anh tức giận với chị vì bị mất tiền, đó chỉ là một phần, phần lớn hơn cả là anh mất lòng tin vào chị.
Hãy động viên mình, coi người đã khuất như một người chị bất hạnh, sớm phải rời xa dương thế, xa những người thân.
Làm sao cho trẻ hiểu rằng: mẹ lấy chồng là mình có thêm người cha, chứ không phải mất đi người mẹ - là một điều hết sức khó khăn.
Sống chung hòa hợp là một nghệ thuật. Ai cũng có điểm mạnh, điểm yếu. Khi đã là người một nhà thì cần thông cảm, chia sẻ để mọi thứ tốt lên.
Có những cuộc tình kéo dài nhiều năm trời nhưng kết thúc cũng vì việc không chấp nhận được thói quen sống của nhau.
Hãy nhận thức rõ rằng thú nhận là một bước đi hết sức can đảm và mạnh mẽ, để chính mình có thể chấp nhận mình, tha thứ cho mình đầu tiên.
Tha thứ là điều không bao giờ dễ dàng, nếu như nguyên nhân của sự tha thứ đó chỉ nằm hời hợt ở bên ngoài.
Căn nhà của cha mẹ, em được hưởng theo quyền thừa kế cùng với chị gái. Nhưng lúc này tạm thời chưa cần tính chuyện chia hay bán nhà ngay.
Chỉ khi các con cùng giữ gìn và cùng phát triển, các con mới có thể song hành trong những tương lai thật xa.
Khi em không biết chắc được sự thật phụ thuộc vào độ thành thật của anh ta, thì em nên quay về giải quyết vấn đề đó trong chính bản thân mình.
Em nên nhẹ nhàng thẳng thắn nói ra chuyện của mình. Một lần dở dang đâu phải là tội lỗi mà phải giấu.
Việc em cần làm lúc này là làm sao cho chồng hiểu rằng em không ngoại tình, và anh ấy phải hoàn toàn tin tưởng vào em.
Có thể tin tưởng được người hay nói dối không, theo Hạnh Dung là một câu hỏi có thể khiến nhiều người... buồn cười.
Cha mẹ nào cũng mong con cháu hạnh phúc, kể cả khi họ không còn trên đời. Sống hòa thuận, nuôi dạy con ngoan… là cách hiếu kính ý nghĩa nhất.
Phải chăng vì mẹ con không phải đi vay nợ, không bị gánh nặng cơm áo gạo tiền thúc bách, nên coi việc kinh doanh này như một thú đam mê?