PNO - "Big Daddy" là một bộ phim kỳ lạ, khi hai luồng ý kiến khen và chê luôn trái ngược nhau đến mức cực đoan từ cả phía khán giả lẫn các nhà phê bình.
Ra đời năm 1999, Big Daddy (tựa tiếng Việt: Người cha vĩ đại) của đạo diễn Dennis Dugan vướng hàng loạt tranh cãi về các vấn đề phim đề cập đến như: phương pháp giáo dục con cái, vấn đề phân biệt giới tính… và thậm chí được đề cử giải mâm xôi vàng vào năm 2000. Tuy nhiên, bất chấp những điều đó, Big Daddy vẫn lọt vào top 10 phim có doanh thu cao nhất năm 1999, được đánh giá là “bộ phim hay nhất của Sandler” và là một trong những bộ phim về đề tài gia đình được xem lại nhiều nhất trong hơn một thập niên qua.
Những người không có “kế hoạch 5 năm”
Trước Big Daddy, đạo diễn người Mỹ Dennis Dugan được biết đến như một diễn viên hài và xuất hiện trong nhiều chương trình truyền hình thực tế. Ông lấn sân sang sự nghiệp đạo diễn từ những năm 1990 với một loạt phim hài nhưng hầu như không gây được tiếng vang. Sự kết hợp giữa Dugan và Adam Sandler (khi đó đang là một diễn viên đa tài với khả năng viết kịch bản, MC truyền hình, diễn viên lồng tiếng…) bắt đầu từ năm 1996 với bộ phim Happy Gilmore, trong đó Dugan đóng vai Doug Thompson, một giám sát viên du lịch. Dù thành công về mặt thương mại, phim bị chê là nhạt nhòa.
Mãi đến năm 1999, sự kết hợp giữa Dugan và Sandler mới thực sự được chú ý với Big Daddy, một phim hài đậm phong cách Mỹ - phóng khoáng và có phần… dễ dãi. Phim kể câu chuyện của Sonny Koufax (vai diễn của Adam Sandler), một chàng trai độc thân 32 tuổi làm ở trạm thu phí tại New York. Bỗng một ngày, Julian McGrath (vai diễn của anh em sinh đôi nhà Sprouse), một cậu bé năm tuổi xuất hiện trước cửa nhà anh với một bức thư. Kể từ đó, cuộc đời Sonny hoàn toàn thay đổi.
Bạn gái của Sonny là Vanessa (Kristy Swanson) đang ngày càng trở nên chán nản và bế tắc với cách sống bệ rạc của người yêu, cô mong muốn anh có một công việc tốt hơn là chấp nhận công việc bán thời gian tại trạm thu phí trong khi đã tốt nghiệp trường luật. Cô muốn anh sống chỉn chu hơn và có những “kế hoạch 5 năm” cho cuộc đời mình, thay vì sống qua ngày với những trận bóng chày, snack và thân hình ngày càng phát phì.
Ngược lại, Sonny như đại diện cho một lớp thanh niên Mỹ không cần biết tới ngày mai. Anh không thấy có vấn đề gì với công việc một tuần một lần tại trạm thu phí, chia sẻ tiền phòng với những người bạn vui vẻ của mình và tiêu xài 200.000 USD tiền bồi thường từ vụ tai nạn khi một chiếc ô tô cán qua chân anh.
Những năm 2000, hình ảnh “bệ rạc” của Sonny dường như quá khó chấp nhận. Sự việc càng trở nên nghiêm trọng hơn khi anh áp dụng cách sống của mình để dạy dỗ cậu bé Julian. Big Daddy ngay lập tức vướng phải những công kích cho rằng bộ phim mang tư tưởng phản giáo dục khi Sonny dạy dỗ Julian cách sống tự do thái quá.
BigDaddy có thể không phải là một bộ phim hoàn hảo nhưng câu chuyện bộ phim đề cập đến lại vô cùng dễ chịu và đáng yêu, vừa hài hước vừa xúc động
Tuy nhiên, Big Daddy cũng là một bộ phim kỳ lạ, khi hai luồng ý kiến khen và chê luôn trái ngược nhau đến mức cực đoan từ cả phía khán giả lẫn các nhà phê bình. Trên Rotten Tomatoes, phim chỉ được chấm điểm 4.9/10, các nhà phê bình đánh giá bộ phim có kịch bản thô thiển và dễ đoán, phần trình diễn tiến bộ vượt bậc của Adam Sandler cũng không cứu nổi bộ phim. Ngược lại, đạo diễn nổi tiếng Paul Thomas Anderson lại coi đây là một trong những bộ phim yêu thích nhất mọi thời đại của ông. Phần lớn các đánh giá khen ngợi đều dành cho phần diễn xuất hài hước một cách ngây thơ và đáng yêu của Adam Sandler.
Cùng với những đánh giá trái chiều, phim giành được nhiều giải thưởng lớn tại Blockbuster Entertainment Awards, BMI Film & TV Awards, People's Choice Awards trong năm 2000… dành cho Sandler và cặp diễn viên nhí sinh đôi nhà Sprouse. Phim cũng giành giải Mâm xôi vàng cùng năm với các hạng mục: Bộ phim tệ nhất, Đạo diễn tệ nhất.
Về mặt thương mại, dù chỉ thực hiện với kinh phí vỏn vẹn 34 triệu USD, phim đã thu về 235 triệu USD. Ngay tuần đầu ra mắt, phim đã đứng vị trí số một tại các phòng vé của Mỹ.
Học cách yêu thương
Chuyện phim cũng giống như lời Sonny nói với Layla (Joey Lauren Adams), người yêu mới của anh rằng: “Em nghĩ việc thằng bé (Julian) đến trước cửa nhà anh là việc anh muốn sao? Nhưng nó đã xuất hiện, rồi anh yêu quý nó và kế hoạch của anh thay đổi”.
Có thể với Sonny, cuộc đời này chẳng có gì là quan trọng. Bằng cấp, tiền bạc, hôn nhân, công việc… mọi thứ đều có thể như trò đùa. Thế nhưng khi Julian xuất hiện, tình yêu thương trong Sonny xuất hiện, lần đầu tiên anh biết đến cái gọi là trách nhiệm. Có Julian, Sonny bắt đầu học cách yêu thương.
Vai diễn của Adam Sandler có thể không quá xuất sắc nhưng dáng điệu hài hước với khuôn mặt ngây thơ của anh khiến người xem có cảm giác như đây là vai diễn “đo ni đóng giày” cho anh. Phim còn có các diễn viên nổi tiếng nhưng chỉ “được” vào các vai phụ như Joey Lauren Adams, Jon Stewart, Rob Schneider và Leslie Mann.
Vai diễn Julian "Frankenstein" McGrath do hai anh em sinh đôi Dylan và Cole Sprouse đảm nhận nhưng ít người nhận ra điều này cho đến khi đoàn làm phim công bố. Đây cũng là vai diễn đầu đời của cặp diễn viên nhí. Sau này, hai anh em sinh đôi nổi tiếng còn xuất hiện trong nhiều bộ phim điện ảnh khác.
Trong giai đoạn làm phim Big Daddy, cả hai diễn viên nhí đều mất chiếc răng sữa nên phải dùng răng giả. Một trong những thông tin thú vị khác được tiết lộ là nhân vật “Scuba Steve” trong bộ phim là một con búp bê hư cấu do Adam Sandler tạo ra. “Scuba Steve” dựa trên con búp bê mà Adam Sandler sở hữu khi còn nhỏ, có tên là Diver Dan. Diver Dan có thể được nhìn thấy thoáng qua trong các cảnh giới thiệu một bộ phim khác của Dennis Dugan như Problem Child (1990). Ngoài ra, đạo diễn Dennis Dugan cũng tham gia một vai rất nhỏ trong phim là người đàn ông không chuẩn bị quà Halloween cho những đứa trẻ đến gõ cửa và bị Sonny hăm dọa.
Big Daddy có thể không phải là một bộ phim hoàn hảo nhưng câu chuyện bộ phim đề cập đến lại vô cùng dễ chịu và đáng yêu, vừa hài hước vừa xúc động. Cũng như tất cả các nhân vật trong phim, một Sonny sống tẻ nhạt an phận nhưng lại giàu tình cảm và nhân ái, một Corrine đỏng đảnh cáu kỉnh nhưng tốt bụng và biết cảm thông, một Kevin Gerrity phạm sai lầm nhưng biết nhận lỗi và sửa sai, một Layla cứng nhắc chỉn chu nhưng sâu sắc hay tuyến các nhân vật phụ đều vô cùng thú vị… - tất cả làm nên thành công của một bộ phim giải trí đầy nhân văn.
Trailer Big Daddy:
Có thể, ở những năm 2000, các vấn đề Big Daddy đề cập khó có thể được chấp nhận nhưng hơn mười năm trôi qua, khi lối sống tối giản và bớt âu sầu đang ngày càng có ảnh hưởng hơn đến cuộc sống con người, hình ảnh hai cha con Sonny và Julian sống đầy tự do và bản năng lại dễ được đồng cảm hơn. Có lẽ đây cũng là bộ phim đầu tiên mà nhân vật nam chính thẳng thắn thú nhận tôi không làm ra tiền nhưng tôi có cô bạn gái giàu có và chúng tôi sẽ kết hôn. Đây là phản đề mạnh mẽ mà những người viết kịch bản Big Daddy nhắm đến tầng lớp trung lưu và thượng lưu Mỹ thế kỷ trước còn đầy định kiến.
Cùng với nhịp sống ngày một gấp gáp của xã hội Mỹ hiện đại, những giá trị về sự gắn kết và yếu tố gia đình ngày càng bị bào mòn, những xúc cảm tự nhiên xuất phát từ hai con người hoàn toàn xa lạ như trong Big Daddy vẫn là những giá trị đáng trân quý, là minh chứng cho việc những yếu tố truyền thống vẫn chưa bao giờ mai một trong mỗi con người. Hình ảnh cha của Sonny xuất hiện trong phiên tòa cuối cho thấy dù ở bất kỳ xã hội nào, tầng lớp nào, nền văn minh nào, tình cảm gia đình vẫn mãi là điều thiêng liêng nhất.