Khi người yêu cũ hỏi 'Em có hạnh phúc không'

23/11/2019 - 08:55

PNO - Và rồi tôi nhận ra, giọng điệu trong thơ người yêu cũ tăng dần âm lượng, rằng U40 như anh vẫn đắt hàng, ngoắc cái là phụ nữ chạy theo cả bầy…

Hơn hai mươi năm sau ngày ra trường, tôi mới gặp lại người yêu cũ. Thời buổi phương tiện liên lạc hiện đại, vậy mà chúng tôi vẫn không tìm thấy nhau. Người ấy mừng quýnh khi gặp tôi. Anh nói đã cố công tìm kiếm, mong chờ được gặp lại tôi biết bao…

“Em có hạnh phúc không?” - vẻ quan tâm và ánh mắt nồng nàn của anh khiến tim tôi loạn nhịp. Bản tính kín đáo và sự từng trải của người đàn bà tuổi bốn mươi khiến tôi chỉ nhẹ nhàng trả lời: “Em ổn”.

Anh thở dài, kể rằng vợ anh học hành không nhiều, họ không có điểm chung trong việc hoạch định tương lai, giáo dục con cái và cả thưởng thức nghệ thuật… Vì vậy, sự chông chênh trong tình cảm vợ chồng là điều không thể tránh khỏi. Tôi nghe lòng mềm lại, xót thương.

Khi nguoi yeu cu hoi 'Em co hanh phuc khong'
Ảnh minh họa

Những ngày sau đó, anh liên tục nhắn tin cho tôi, nhắc về những năm tháng sinh viên đẹp đẽ, những ngày anh chở tôi trên xe đạp, rong ruổi trong mưa, chia nhau từng khúc bánh mì… Kết thúc tin nhắn, anh luôn nhắc tôi nhớ uống sữa canxi, nhớ mặc ấm… Đã có lúc tôi nghẹn ngào, mơ màng tiếc nuối giá ngày ấy chúng tôi không chia tay nhau… 

Ngày xưa, anh học hành bình thường, nhưng giờ đã là giám đốc một ngành mũi nhọn của tỉnh. Không như chồng tôi, bấy nhiêu năm vẫn là nhân viên quèn. Chưa bao giờ nỗi bất hạnh của tôi hiện rõ hình hài đến thế. Nỗi bất hạnh mà biết bao lần tôi cố khỏa lấp, tự an ủi rằng vợ chồng thâm niên nào chẳng thế, tình thì cũ mà nghĩa chưa kịp đầy…

Tôi luôn tự nhắc mình, tình cũ thôi mà, mọi việc rồi chẳng đi tới đâu. Liệu tôi và anh có đủ can đảm làm lại từ đầu? Tôi còn con cái, quan hệ xã hội, chồng tôi cũng không có lỗi lầm gì… Biết vậy rồi, nhưng tôi vẫn không đủ can đảm bứt mình ra khỏi cơn mê ngọt ngào. Tình cũ luôn có sức quyến rũ thật kỳ lạ…

Trên Facebook của anh bắt đầu xuất hiện những bài thơ tình. Tôi biết những bài thơ đó là dành cho tôi. Sự kiêu hãnh của người đàn bà tự tin mình vẫn còn đẹp, khiến tôi mê muội, thổn thức với những vần thơ ngọt ngào. Và rồi tôi nhận ra, giọng điệu trong thơ tăng dần âm lượng, rằng U40 như anh vẫn đắt hàng, ngoắc cái là phụ nữ chạy theo cả bầy…

Khi nguoi yeu cu hoi 'Em co hanh phuc khong'
Ảnh minh họa

Tôi như người rơi tuột từ đỉnh núi, tỉnh hẳn cơn mê. Bẽ bàng. Tôi đóng Facebook, chặn số điện thoại của anh. Nhiều lần số máy lạ gọi tới, vừa nghe tiếng anh, tôi liền tắt máy. Một năm sau, tôi mới có thể cân bằng tâm trạng, mới có thể nhìn vẻ hiền lành, yên phận của chồng bằng sự biết ơn…

Mãi ba năm sau tôi mới gặp lại người cũ. Tôi bắt tay anh bình thản và nhẹ nhàng. Anh trách tôi nhẫn tâm. Tôi cười nhẹ tênh: “Cần phải vậy thôi anh”. Giờ nghĩ lại, tôi đã may mắn biết dừng đúng lúc, để gặp lại nhau còn có thể giữ cho nhau sự tôn trọng.
Đàn bà à, tình cũ có rủ cũng đừng tới. Bởi vì có tới cũng chẳng đi tới đâu, còn làm mất đi giá trị của chính bản thân mình. 

Đức Phương

 

news_is_not_ads=
TIN MỚI