Khi nào mới được theo em về nhà?

21/12/2018 - 06:00

PNO - Anh rửa rau, bâng quơ, “bạn anh nói, yêu cô nàng bắt cá hai tay khổ lắm, luôn thấy mình thành người… thứ ba”. Cô phì cười, anh có giận không?

Anh nhắn tin, cuối tuần em có kế hoạch gì không? Không cần suy nghĩ nhiều, cô trả lời ngay, em bận rồi. Không thấy anh nhắn gì nữa, cô nhíu mày chợt thấy tội tội. Ngoài kia biết bao cô gái xinh xắn năng động, xui khiến chi để anh gặp phải cô nàng lụy tình là cô, để lúc nào cũng thành "sự lựa chọn thứ hai".

Cuối tuần nào cô cũng bận, từ trưa thứ Sáu là cô đã không nhận những cuộc hẹn hò, trừ những trường hợp bất khả kháng như công ty liên hoan đột xuất, thăm đau ốm ma chay. Sáng thứ sáu cô đi làm với cái ba lô to, chiều hết giờ là cô một mình một ngựa vượt bốn chục cây số về nhà mẹ, để chiều Chủ nhật lại đùm nắm lỉnh kỉnh rau ráng vườn nhà, về lại thành phố.

Khi nao moi duoc theo em ve nha?
Ảnh minh họa

Từ bé, cô là đứa trẻ bám ba mẹ, chẳng cần bồng bế hay nói chuyện, cô chỉ cần ngồi cạnh. Ba mẹ làm việc hay nói chuyện, cô yên tĩnh bên cạnh với quyển truyện hay chơi đồ chơi một mình. Chỉ cần ba mẹ đứng dậy đi đâu là cô sẽ ngóng theo, cho đến khi ba mẹ trở lại. 

Mẹ nói, cô có chứng "nghiện" ba mẹ, tưởng lớn lên sẽ hết nhưng đến tận bây giờ, cô vẫn còn thói quen đó, nên cuối tuần dù mưa gió cô cũng ráng bươn bải về.

Để chiều thứ sáu ăn bữa cơm mẹ đã chuẩn bị sẵn, bù đắp cho cả tuần cơm quán, sáng thứ bảy sẽ cùng mẹ đi chợ quê, nơi người ta đựng những ngọn rau trong những cái rổ nhỏ, túm trong những mảnh lá chuối, hoặc đựng bằng nón. Thịt đặt trong cái rổ tre to, cá còn sống nguyên giãy dụa lấm lem nằm trên mặt cỏ, thi thoảng người ta phun cho nó ít nước, cá tự nhiên nên khỏe, đâu cần thau cần thùng còn sục oxy như thành phố.

Trưa, hai mẹ con sẽ ra vườn, vườn rậm rịt lá nên giữa trưa vẫn mát rượi, mẹ nằm chõng, cô nằm võng nghe mẹ nói chuyện thím Tư hàng xóm tháng sau tổ chức đón dâu cho anh thứ hai, cái thằng ngày bé chuyên sang nhà mình trèo ổi cho con ăn, rồi con bị gãy răng đó. Cô cười, vừa trúng cuối tuần, con dự được, chị dâu người ở đâu mẹ? Mẹ nói chị dâu người miền Trung, thâm thấp người nhưng chịu khó lắm. Cô phì cười, chị thấp anh cao là huề rồi mẹ, nhủ thầm lát nữa nhắn tin chúc mừng anh. Giật mình khi mẹ bắt sang chuyện mình, còn cô thì sao?

Khi nao moi duoc theo em ve nha?
Ảnh minh họa

Cô cười, sao thì có sao nhưng thấy chưa đủ độ chín để đưa về giới thiệu, cô vẫn tham lam những phút giây nghe ba kể chuyện nhà, mẹ kể chuyện xóm.

Sáng Chủ nhật em gái được nghỉ, ba mẹ con dung dăng đi chợ... càn quét. Các bà các thím ở chợ đã quen nên có mớ rau ngon cũng ráng phần con nhỏ “nghiện” rau quê, còn đùa con nhỏ rõ siêng, tuần nào cũng vượt mấy chục cây số để đi chợ. Cô em gái thích tôm nên thường đợi chú Tám kéo lưới về trễ, vẫn không quên chọc "Hai ăn cá riết người dẹp như cá!", cô đốp lại: "Mày thì búng như tôm!”. Mẹ đang lựa cây mía tím nạt "hai cái đứa này!", hai chị em quay sang "tấn công" mẹ: "Mẹ tập trung chọn mua đồ cho anh yêu của mẹ đi, hình như ảnh nói trà hết rồi, bên kia có bán hoa bí, món ảnh thích kìa!". Nhìn mẹ sang chỗ bán hoa bí, hai chị em ngặt nghẽo cười. Mỗi tuần về nhà thấy ba mẹ mạnh khỏe, em gái sôi nổi là nạp đủ vitamin yêu thương cho cả tuần tiếp theo, lại nghĩ thương "ai đó" xa nhà.

Cô nhắn tin cho anh vào chiều thứ Hai, vừa nhắn vừa nghĩ đến cái tủ lạnh đầy ứ rau "tối nay ghé em ăn cơm nhé!". Tin nhắn trả lời ngay lập tức: "Tan làm anh sẽ đến ngay, anh sẽ nấu canh chua nhé, và rau gì đó xào tỏi, trời ơi tự dưng thèm món thịt heo cuốn bánh tráng với đủ thứ rau quê em". Cô bật cười, người đâu dễ chịu, bị bỏ rơi suốt hai ngày cuối tuần mà không biết giận hờn gì. Mấy lần cô hỏi, anh thật thà kể nằm nhà đọc sách vì không có em đi đâu cũng chán, kể ra anh chàng cũng hơi "lúa", kiểu này còn lâu mới lấy được vợ.

Nhớ trưa qua mẹ hỏi, khi nào thì dẫn người ta về, cô bỗng dưng đỏ bừng mặt, ai biết khi nào, người ta có nói gì đâu, không lẽ nhét vô ba lô mang về.

Khi nao moi duoc theo em ve nha?
Ảnh minh họa

Anh rửa rau, bâng quơ, “bạn anh nói, yêu cô nàng bắt cá hai tay khổ lắm, luôn thấy mình thành người… thứ ba”. Cô phì cười, anh có giận không. Anh xắn tay áo, “làm sao giận nổi một cô gái của gia đình, nhưng khi nào thì anh mới được theo em về nhà?”

Thùy Vân

 

news_is_not_ads=
TIN MỚI