“Phụ nữ hơn nhau ở tấm chồng” là câu nói không biết đã được nhắc đến bao nhiêu lần mỗi khi ai đó kể chuyện về hai người đàn bà: một có hôn nhân hạnh phúc, một có cuộc sống trắc trở, đổ vỡ giữa chừng. Như những ngày gần đây, câu chuyện tin đồn về nữ diễn viên xứ Hàn Song Hye Kyo bị chồng phản bội, còn Kim Tea Hee đang hạnh phúc chờ đón đứa con thứ 2 lại được nhắc đến như thêm một minh chứng cho cái ý “hơn nhau ở tấm chồng”. Trên bàn cân, hai cuộc hôn nhân đều từng đình đám gây bão ngang ngửa nhau, hai người phụ nữ đều xinh đẹp, nổi tiếng, giỏi giang như nhau và cả hai người chồng cũng đều từng là “soái ca” chẳng thể phân biệt thiệt hơn.
Nhưng tại sao khi một ước vọng tan vỡ, nguyên nhân duy nhất lại là do… chọn nhầm chồng? Và vì đâu, hạnh phúc của người phụ nữ lại được quyết định bởi một người đàn ông mà không phải là từ chính họ?
|
Ảnh minh họa. |
Có ai dám khẳng định rằng một người mẹ đơn thân xinh đẹp, rạng rỡ với sự nghiệp riêng, những chuyến đi du lịch gần xa bất cứ khi nào cô ấy muốn, có một đứa con học giỏi, ngoan ngoãn coi mẹ là biển trời yêu thương lại bất hạnh hơn một người đàn bà nội trợ được “chồng nuôi”? Dù chồng của người đàn bà thứ 2 rất thành đạt. Tất nhiên, ai cũng có những nỗi niềm riêng, cũng đi qua nhiều sóng gió hay cơn bão khác nhau. Thế nên chỉ nhìn từ bên ngoài và so sánh ai hạnh phúc hơn ai hẳn sẽ luôn là phiến diện. Bởi hạnh phúc đích thực của một người phụ nữ được phản chiếu lấp lánh trên chính con người họ chứ không phải thấp thoáng đâu đó bóng dáng người đàn ông. Vui buồn tự thân, độc lập trong suy nghĩ, chứ không phải đợi chờ một ai đó ban phát và chờ được phán xét bởi miệng lưỡi thế gian.
Tôi có một người bạn học, tên là Hằng. Cô ấy luôn tị nạnh với Phượng – cũng trong nhóm bạn của chúng tôi vì lấy được một người đàn ông tốt nên mới hạnh phúc với tổ ấm một trai một gái ngọt ngào, thường xuyên nhẩn nha tận hưởng cuộc sống cùng nhau. Bởi chồng Hằng thường xuyên nhậu nhẹt đến khuya mới về, cô cự cãi, trách cứ, đuổi đi nhiều lần mà vẫn không có dấu hiệu đổi thay.
Cho đến một lần, khi nghe Phượng nói: “Cậu có biết chồng tớ đi đến 1-2g sáng là chuyện thường, thậm chí còn từng ngoại tình nữa”, thì Hằng sốc thật sự. Khi Phượng nói về những nỗi đau mình đã chịu đựng, kể về việc cô phải cố gắng, nỗ lực ra sao để có thể xây dựng được hạnh phúc hiện tại, Hằng ngậm ngùi im lặng thu về những bài học cho chính mình.
|
Ảnh minh họa. |
Cuối cùng, như Phượng nói, vấn đề không phải ở chồng mà là ở chính mình. Khi cô cởi trói được những suy nghĩ cực đoan, những tiêu cực của bản thân thì mọi cánh cửa như mở toang trước mắt. Thay vì đặt tất cả cảm xúc vào chồng, sống lệ thuộc vào người ấy, chờ đợi sự ban phát tình yêu từ anh ta, Phượng quay về tự yêu lấy chính mình.
Đó là khi cô cho phép bản thân được cùng con làm những món ăn mà mấy mẹ con thích, ăn cơm trước và đi chơi, đi ngủ sớm theo ý mình. Tìm đọc những quyển sách, những khóa học cô vẫn muốn chạm đến nhưng dang dở để đi đến tận cùng. Cô say mê thiết kế lại cuộc sống xung quanh, chăm sóc cây xanh, học đàn học vẽ… và từ khi nào, Phượng quên mất việc đay nghiến chồng. Cô bận bịu với những đam mê của mình, còn đâu thời gian cho những việc vô bổ đó nữa. Để rồi Phượng ngỡ ngàng nhận ra sự thay đổi của bản thân sau 2 năm. Sự nghiệp thăng tiến, ngoại hình hấp dẫn hơn, thần thái rạng ngời hơn. Chồng cô đi qua cơn say nắng từ khi nào để quay về tán tỉnh, xoay quanh vợ không rời. Anh cũng bỏ thú vui nhậu nhẹt vì không muốn bỏ lỡ những khoảnh khắc vui vẻ, ý nghĩa bên vợ con.
Nghe Phượng nói, Hằng như phá vỡ được tảng băng trong lòng. Vậy ra trước nay cô luôn để chồng điều khiển, làm trung tâm cuộc sống của mình. Chỉ cần chồng vui là cô vui, chỉ cần chồng “ban phát” cho một lần về sớm, một lần giúp đỡ, một lời hứa hẹn là cô vin vào coi đó là dấu hiệu để cố gắng không ngừng trong chức phận làm vợ. Cô đòi hỏi chồng phải yêu mình không ngừng dù cô còn làm điều đó cho mình. Mỗi khi chồng làm Hằng thất vọng, cô như rơi xuống vực thẳm. Giờ Hằng hiểu, điều cô cần làm là thay đổi bản thân chứ không phải thay đổi ai. Cô không nên oán trách số phận vì nhân duyên với người chồng tồi nữa. Ngày mai có ra sao, hiện tại có thế nào, cô cũng cần phải chấp nhận.
|
Ảnh minh họa. |
Tôi kể câu chuyện của Hằng và Phượng để khẳng định, hạnh phúc của người phụ nữ không phải được định đoạt bởi một người đàn ông, mà do chính họ. Do cách họ đối mặt với những thử thách, sóng gió trong cuộc đời và phát triển bản thân mình.
Thay vì đặt cảm xúc và cuộc sống của mình vào tay người khác, bạn hãy tự định đoạt nó. Thôi so sánh “phụ nữ hơn nhau ở tấm chồng” mà hãy nhìn vào những nỗ lực của chính mình. Nhìn những người phụ nữ rạng ngời, vui tươi, bạn có thể cảm nhận được họ yêu chính mình đến thế nào.
Cát Tường