Gần đây, “ra riêng” được xem là một trào lưu trong giới trẻ thành thị, khi ngày càng nhiều người trẻ và các cặp vợ chồng son thể hiện quyết tâm sống độc lập với gia đình.
PNO - Chọn trường cho con, hướng con theo ngành nào, sở thích của con là gì, liệu có phù hợp với sức học và chỉ tiêu tuyển sinh của trường không là vấn đề lo lắng của không ít bậc phụ huynh ở thời điểm nộp đơn thi đại học đã gần kề.
PN - Một gia đình mới chuyển về sống trong khu chung cư, sát vách căn hộ của tôi. Người chồng có vẻ lầm lì ít nói, thường đi làm từ sáng sớm đến tối mịt mới về. Cô vợ trẻ ở nhà nội trợ và chăm sóc hai đứa con.
PN - Tết vừa rồi, mấy chị em tôi hẹn nhau về quê ăn Tết cùng mẹ. Trước là để mẹ vui, sau là bàn bạc làm lại hàng rào, cổng ngõ cho tương xứng với ngôi nhà đã được sửa sang từ năm ngoái. Chúng tôi ở xa nhưng luôn đau đáu nghĩ về cuộc sống của mẹ. Đời sống của mấy chị em cũng tàm tạm, nên muốn làm gì cho mẹ cũng phải “hợp tác xã” mới hoàn thành, và làm từng hạng mục, chẳng hạn năm ngoái sửa lại ngôi nhà cho mẹ, cuối năm rồi sửa lại ngôi mộ cho ba, tháng Ba này làm lại cái hàng rào.
PN - Suốt mấy tháng nay con thường tự giam mình trong căn phòng chật hẹp, cửa phòng đóng im ỉm suốt ngày nhưng mẹ chẳng một lời hỏi han. Các cô chú, bè bạn đến chơi, hỏi con đâu thì mẹ bảo: “Chắc là ngủ trong phòng. Nó chỉ được có thế”. Chị họ hỏi mẹ sao dạo này con cứ ở lì trong phòng, đến giờ cơm cũng chẳng thấy ra ăn. Mẹ thở một hơi dài than oán: “Nó bê cơm vào phòng xem ti vi. Không cho ra ngoài gặp bạn bè nên nó làm thế đấy! Mặc kệ đi, xem con bé trơ lì đến đâu!”. Con ở trong phòng lặng lẽ khóc.
PNO - Ta đã trải nghiệm lần đầu trong đời một mùa Tết trong vai trò ‘single mum”. Bạn bè thân thiết tấp nập, í ới ra vô “nhà face” hỏi thăm, chia sẻ... nhưng lạ chưa, chỉ toàn thấy những trận cười nghiêng ngã, những bình luận thú vị về cuộc sống, con cái của nhau... dán đầy tường.
Làm bố không hề dễ. Không hề có “hướng dẫn làm bố” nào kèm theo khi bạn chính thức lên chức bố, bạn chỉ có thể tìm hiểu qua cuộc sống hàng ngày cùng con.
PNO - Công ty Tâm Lý Trẻ và Nhà Thiếu Nhi Quận 1 tổ chức buổi tư vấn tâm lý miễn phí, vào 9g00 Chủ nhật ngày 17/3/2013, tại Nhà thiếu nhi Q.1 (số 7 Trần Cao Vân).
PNO - Chị thi thoảng vẫn lên mạng tham khảo các bài viết về chuyện nuôi dạy con cái nhưng chuyện gia đình chị thì thật buồn, vì chị không dạy được con.
PN - Sáng thứ Bảy, con tuyên bố: “Từ tối nay, con sẽ ngủ một mình. Con can đảm lắm rồi”.
PN - Ngày bé, tôi không hiểu thế nào là một gia đình hạnh phúc chỉ biết rằng, chị em tôi chưa bao giờ phải chứng kiến cảnh bố mẹ nặng lời với nhau. Chị em tôi không thường xuyên được ăn cơm với cá, với thịt như đám bạn, nhưng chúng tôi có nhiều sách, báo để đọc.
PN - Má tôi kể, lúc ông bà nội mất, nhà còn nghèo lắm, ba má không sắm nổi cái tủ thờ để thờ ông bà cho tử tế. Di ảnh của ông bà chỉ đặt sơ sài trên tấm ván dựa vào bức vách bằng lá dừa. Ba má tôi vất vả dành dụm suốt mấy năm mới cất được căn nhà vách ván, mua cái tủ thờ.
PNO - Nhi, cô bạn thân của tôi vẫn thường than vãn về anh chồng mê game online hơn vợ con. Cô không hiểu game online có gì mà chồng cô lại mê đến bỏ ăn, quên ngủ. Thế nhưng, từ lúc bắt chước bạn bè tạo tài khoản trên facebook, cô cũng trở thành… “con nghiện facebook” lúc nào không hay, bắt đầu tranh xài máy tính với chồng.
PNCN - Tìm một người đàn ông tốt bây giờ sao quá khó. Mà tôi nghĩ, phụ nữ cũng đâu đòi hỏi gì nhiều: chỉ cần người đó có việc làm ổn định, đừng bê tha ăn nhậu quá đà, đừng có vợ rồi còn tòm tem gái gú, chỉ vậy thôi.
PNCN - Con trai tôi kết giao với nhóm bạn xã hội. Có một cậu rất thương cháu, lúc thấy cháu đau khổ không biết phải làm gì đã lấy dao lam rạch vào tay nhiều nhát chảy máu ròng ròng để cùng “chia sẻ nỗi đau” với cháu.
PNCN - Mẹ vẫn nhớ bữa cơm đầu tiên trong căn nhà mới, đầy đủ mọi người. Cảnh con cái xúm xít lao xao đầy vui sướng đó sao mà ấm áp lạ kỳ. Mẹ hầu như dành cả cuộc đời loay hoay trong bếp, chỉ biết con đường từ nhà đến trường, từ chợ về nhà, vậy thôi. Mẹ thuộc lòng thói quen, tính ý của từng đứa, nên đã có lúc mẹ ngỡ rằng đã hiểu con mình…
PNCN - Thái Nguyên và Phương Nguyên là chị em song sinh, học chung lớp với nhau từ nhỏ.
PN - Lần đầu ôm con trong tay, mẹ cảm thấy mọi thứ trên đời đều mờ nhạt. Và con mới thật sự là báu vật quý giá nhất trên đời mẹ mong muốn có được. Sau giây phút vỡ òa niềm vui với vai trò mới, làm mẹ, cũng là lúc mẹ phải đối mặt với sự căng thẳng, lo âu. Không chỉ vậy, còn rất nhiều điều mới lạ và hoàn toàn bất ngờ mà chỉ đến khi làm mẹ, mẹ mới học được.
PN - Ngày mới về làm dâu, con luôn tự tin là người có học vấn, chuyện bếp núc cũng rành nên chẳng ngại ngần trước má. Thấy má hiền lành ít nói, con chủ quan làm mọi việc theo ý mình. Dường như má ít nhiều nể cô con dâu nên chuyện gì cũng chiều con. Má dặn đi chợ mua thịt bò về xào, con thấy cá lóc ngon liền đổi thành món cá nấu canh chua. Con đi dự sinh nhật, ham vui với bạn bè nên ở lại qua đêm, để cu Bin ở nhà cho má giữ… Nhiều lần ba bực, định rầy con, má liền cản: “Con nó còn trẻ, cứ để nó sống vui vẻ. Hồi cưới dâu, ông hứa sẽ thương dâu như con gái, giờ bắt lỗi bắt phải, sao gọi là thương”.
PN - Thím tôi rất đảm đang, lại có một gia đình hạnh phúc, nhưng chú tôi không may mắc chứng bệnh hiểm nghèo và qua đời sau sáu năm ủ bệnh. Lúc đó, thím tôi mới phát hiện ra một sự thật đau lòng, chú tôi qua đời vì nhiễm HIV.
PN - Hơn 10 năm qua, chị Nguyễn Thị Nga chăm sóc cha mẹ nằm liệt một chỗ, chị Phạm Thị Hương Lan - Chủ tịch Hội LHPN P.Phú Hòa, TP. Thủ Dầu Một, tỉnh Bình Dương cho biết khi đưa tôi đến nhà số 340/7, KP.5, P.Phú Hòa để tìm gặp chị Nga, người con hiếu thảo.
PNO - Hình như hôm nay rác quá đầy hay do cột miệng bao không chặt, nên khi cô Muối nhấc cái bịch lên thì rác văng tung tóe. Bé Bảo thấy vậy liền chỉ tay, nói như quát vào mặt cô Muối - người thu gom rác: "Đồ ngu!".
Đã nhiều lúc người mẹ ấy oán trách số phận đã ban cho mình một đứa con đáng yêu nhưng kèm theo đó bé lại bị một căn bệnh hiếm gặp và bất trị. Và có lúc chị muốn buông xuôi tất cả, ôm con nhảy lầu quyên sinh như một cách giải thoát.
PNO - Em tuổi Dần, anh tuổi Hợi. Nhà hai đứa sát cạnh nhau nên chơi chung từ ngày bé. Lên 10, anh vẫn thường giúp em lùa trâu, cắt cỏ. Lâu lâu, còn hái cho con nhỏ ốm nhách, đen thui chùm cơm rượu hồng tươi hay mấy quả nhãn lồng vàng ruộm...
PN - Sáng sớm, tiếng lục đục vang lên trong nhà bếp, nhìn bóng bố tất tả với chiếc tạp dề, từng giọt mồ hôi lăn dài trên má, con bất chợt bật lên thành tiếng: “Mẹ!…”. Không đủ lớn nhưng vẫn khiến đôi tay bố khựng lại, quay người nhìn về phía con, bố nhẹ nhàng: “Vào ăn sáng đi con”… rồi lại tiếp tục lau dọn. Con biết bố tỏ ra tất bật chỉ để vờ không nghe tiếng gọi của con, để lảng tránh vẻ lúng túng hiện lên trên gương mặt người đàn ông góa vợ.
Người thắp sáng tình yêu môn lịch sử cho chúng tôi
“Thầy ơi, con chọn ngành sư phạm, con muốn đi dạy giống thầy”
Người phụ nữ đẹp nhất là ai? - Vẻ đẹp không thể so sánh của dì Út
Người phụ nữ đẹp nhất là ai? - Mẹ U70 "chất chơi"
Từ nền tảng gia đình - doanh nhân báo hiếu cho nước cho nhà
Người phụ nữ đẹp nhất là ai? - Mẹ chồng đẹp hơn con dâu