ĐBQH Nguyễn Thị Hà (Bắc Ninh) kiến nghị bổ sung quy định người trong gia đình bêu xấu nhau trên mạng là hành vi bạo lực gia đình.
10 con người người cứ ì ra, để mặc bà già 68 tuổi xoay trở với cả núi công việc nấu nướng dọn rửa từ sớm bửng cho đến khuya.
Bà ngoại là món quà thượng đế ban tặng cho những ai có cha mẹ đỡ đần khi lập gia đình riêng. Có rất nhiều người không được hưởng hạnh phúc này.
Sống ở nước ngoài, nhất là ở những quốc gia tiến bộ, chúng ta, đặc biệt là phụ nữ, có thật sự sung sướng, may mắn như người ta thường nghĩ?
Người ta hay ví von, lấy vợ, lấy chồng giống như mua vé số, chuyện trúng thưởng không hề đơn giản.
Mỗi ngày ở cạnh mẹ chồng nhưng con dâu không ngớt trầm trồ: “Sao mẹ có thể luôn vui vẻ, trẻ trung, sống tích cực và tràn trề năng lượng như vậy!”.
Ba mẹ tôi có hai con trai. Ông bà dành tất cả tâm sức cho con cháu mà quên đi hạnh phúc riêng.
Ông và vợ - bà Thu Thuỷ cố gắng giữ gìn văn hoá truyền thống, tiếng Việt cho con cháu giữa trời tây.
Nhiều người cho rằng người mẹ cầm tấm bảng động viên con trước trường là khoa trương, là không hiểu tâm lý lứa tuổi.
Có học sinh bày tỏ: “Bó bông tuyệt quá, nhưng sẽ tuyệt hơn nếu mẹ tặng ở nhà, trước khi đi thi”.
Đừng trách mắng con, đứa trẻ đã đủ đau khổ rồi. Hãy an ủi nếu con quá thất vọng, càng không cần vội vã buộc con phải nhìn ra lỗi sai.
Tôi quan niệm, suy nghĩ của học sinh cũng giống như một cái cây non, nếu uốn nắn kịp thời vẫn có thể đứng thẳng.
Mới 45 tuổi nhưng tôi đã có 2 cháu nội. Bạn bè thường trêu đùa, gọi tôi là "chị nội".
Đã đổ vỡ một lần nhưng anh vẫn tin vào hôn nhân. Nam ca sĩ rút kinh nghiệm để tránh lặp lại sai lầm với tình yêu hiện tại.
Con tin rằng việc ba chúng ta tiếp tục sống chung với nhau trong một nhà sẽ không tốt cho con, cho mối quan hệ lâu dài của gia đình.
Nhìn cơ ngơi bề thế, ít ai biết, anh chị đã trải qua bao nhiêu gian nan, đổ mồ hôi sôi nước mắt, có khi còn đối mặt với hiểm nguy.
Khi con sinh cháu, ông bà thường vào khoảng năm mấy, sáu mươi tuổi - vẫn còn sức khỏe để nuôi cháu - nên đa phần họ đều nhận “nhiệm vụ mới”.
Hãy cho con những ngày bình thường, ba mẹ, thầy cô nhé, để con thêm tự tin, thoải mái trong sự quan tâm của mọi người.
30 tháng tuổi, lần đầu bé Bắp bật âm nói được từ “ạ”, chị và anh rơi nước mắt, biết mọi nỗ lực của vợ chồng đã có kết quả.
Chị nhớ mãi ngày công khai tình cảm với anh. Đó là thời điểm đầy sóng gió khi chị nhận cơn bão “bình luận” từ người thân và bạn bè.
Không thể vì xót con mà ra tay đánh tàn tệ một đứa trẻ khác. Đây là một loại "bệnh" cần lên án, loại bỏ.
Khi quyết định ra ở riêng, việc đầu tiên con phải làm được là tự chủ về tài chính, chứ không phải tiếp tục mong chờ sự chu cấp từ cha mẹ.
Cô nghĩ không biết ngày mai mẹ sẽ cho ăn gì. Cô chưa có gia đình nên hãy tận hưởng niềm hạnh phúc nhỏ nhoi này.
Người đàn bà ngoài 50 hay nhắc về quá khứ như một cách động viên con cái rằng: cuộc sống vốn không dễ dàng, nhưng rất đáng để chinh phục.
Khi con kiên quyết bỏ nhà "đi bụi", những muộn phiền lo lắng sẽ ở lại và bám riết cha mẹ, khiến họ rộc người, bạc tóc, thậm chí đổ bệnh...