PNO - Những cô gái ngoài 30, không yêu đương hẹn hò và không hoặc chưa muốn kết hôn ở thời đại bây giờ không hiếm. Tuy nhiên, ở những làng quê vùng sâu vùng xa miền Trung, những cô gái này luôn được xem là “dũng cảm”.
| Chia sẻ bài viết: |
Lê Ngọc 10-11-2022 08:17:03
Nhà là nơi để về khi bị bầm dập vì phong ba bão táp ngoài xã hội. Cha mẹ là nơi để con dựa vào khi uất ức, đau khổ. Nhưng có những người cha, người mẹ vinh vào thuần phong mỹ tục, đạo đức văn hoá hay mặt mũi của gia đình mà bất ép con phải gồng mình chịu đựng những buồn đau, tủi nhục cả thể xác lẫn tinh thần đó. Tôi không hiểu được con mình mang nặng đẻ đau mà để người khác hành hạ, họ không biết đau lòng hay thương xót con hay sao nữa. Nếu chẳng may con cái bị trầm cảm dẫn đến việc nhảy sông, nhảy lầu thì lúc đó đạo đức, thuần phong hay mặt mũi gđ có làm con họ sống lại được hay không. Tôi không cổ súy việc li hôn, nhưng nếu cuộc hôn nhân đáng trân trọng thì cố gắng vun đắp, nếu sống như địa ngục thì hãy giải thoát cho nhau, tại sao phải lấy quyền cha mẹ bắt ép con cái chịu đựng. Tôi đã thấy vài trường hợp như thế xung quanh tôi. Thật buồn cho sự đời.
Jennynguyen 07-11-2022 14:47:58
Bài viết rất hay. Tôi có người nhà có một người chồng vô dụng và ích kỷ. Anh ta chẳng thèm làm gì cả. Đi làm tiền mình anh ta tiêu. Cha mẹ anh ta và cha mẹ vợ con cái... đều do vợ anh ta lo. Mọi việc hư hỏng sửa chữa trong nhà đều do vợ anh ta lo. Lại còn trăng hoa gái gú! Anh ta không sợ bị vợ bỏ vì cha mẹ vợ không cho con gái ly hôn sợ mất mặt với họ hàng lối xóm. Này khi ông ngoại qua đời, hai đứa con cô ấy muốn mẹ ly hôn để mẹ được đi du lịch và sống vui vẻ. Cha chúng lúc đó vẫn đang sống với bồ nhí, đã về nhà chửi chúng một trận, đòi chia nửa căn nhà. May quá con cái đã lớn nên chúng đã xoay xở chuyển toàn bộ nhà cửa sang tên chúng. Và cha chúng ta đi tay trắng. Giờ cô ấy cười nói vui vẻ hạnh phúc vì được con cái thương yêu. Cha mẹ nhiều khi ép buộc con cái làm những việc mà họ muốn. Bất chấp điều đó có làm con họ đau khổ.
Thiên tai, địch họa là cơn ác mộng với bất kỳ ai nhưng mức độ tổn thương lại khác nhau tùy theo tác động và khả năng chịu đựng của mỗi người.
“Khi bị bạo lực gia đình lần thứ nhất, bạn là nạn nhân; còn từ lần thứ hai, bạn chính là... đồng phạm”.
Trong nhiều thập niên qua, cộng đồng quốc tế đã coi việc chăm sóc sức khỏe tinh thần sau thảm họa là yêu cầu song hành với phục hồi vật chất.
Nhiều ngày trôi qua sau trận lũ lụt lịch sử ở các tỉnh miền Trung nhưng người trong cuộc vẫn chưa quên được cảm giác lo sợ, bất an…
Từ hôm nay, 15/12, Nghị định 282/2025/NĐ-CP có hiệu lực thi hành.
Nhiều bữa cô ấy vắng nhà, bố con tôi đưa nhau đi ăn hàng, nhưng ra về phải dặn nhau “tuyệt đối không được hé răng để mẹ biết”.
Căng thẳng mẹ con vì con gái yêu đêm, học hành sa sút, sức khỏe báo động. Có nên áp lên con kỷ luật thép?
Khi xã hội chung tay, Nghị định 282/2025/NĐ-CP sẽ không chỉ khả thi mà còn trở thành điểm tựa quan trọng giúp nhiều mái nhà giữ được bình an thật sự.
Đã 5 năm trôi qua kể từ lần cuối cùng tôi cắt tóc cho cha. Thời gian trôi nhanh như cái chớp mắt.
Thất nghiệp ở tuổi U40 khiến nhiều người đàn ông chông chênh, còn gia đình thì xoay xở để cùng nhau đứng vững giữa áp lực và lo toan.
Phần Lan được vinh danh là quốc gia hạnh phúc nhất thế giới năm thứ tám liên tiếp.
Chăm người bệnh không chỉ là chuyện của một người. Đó là tấm gương phản chiếu nội tâm của cả một gia đình.
Nạn nhân của bạo lực gia đình không loại trừ ai và không chỉ là người già, trẻ em, phụ nữ.
Đàn ông ngoại tình thường nghĩ sẽ không bỏ vợ con. Nhưng quãng rong chơi đó là nỗi đau, là vết thương không thể chữa lành.
Đưa tay bắt hụt cánh chuồn, tôi nhìn tuổi thơ đi qua như cái chớp mắt vội vàng.
Báo Phụ nữ TPHCM tiếp tục nhận nhiều ý kiến quanh các quy định về xử phạt vi phạm hành chính trong lĩnh vực phòng, chống bạo lực gia đình.
Giữa cuộc sống nơi núi rừng, tình cảm giữa con người và voi vẫn tồn tại như một sợi dây thiêng liêng không thể thay thế.
Điều khiến cô cảm thấy sợ nhất không phải những cuộc trò chuyện vô nghĩa mà là việc bản thân dần quen với cách kết nối nhanh, lạnh và dễ thay thế.