PNO - Hạnh phúc không phải là điều có thể cho con cái như một tài sản thừa kế, hay giảng dạy như một khóa học.
Chia sẻ bài viết: |
Thanh Bình 16-10-2023 05:23:16
Chị hãy ở bên cạnh con, yêu thương con, chăm sóc cho con, lắng nghe con và bớt dạy đỗ, bảo ban một cách lộ liễu là được chị ạ. Nhất là trong chuyện tình cảm, chẳng ai bảo ai yêu ai được đâu!
Hòa Xuân 16-10-2023 05:19:02
Cha mẹ nào không muốn con mình hạnh phúc. Nhưng tôi thấy chị quá lo lắng rồi mà tôi thì chưa thấy chuyện gì đáng lo ở đây cả. Tụi trẻ đều phải yêu vài ba lần rồi mới lập gia đình. Bình thường mà.
Lê Hoài Anh 14-10-2023 04:54:01
Trời ạ, tất cả những chuyện này đều là bình thường với tuổi trẻ mà. Chừng nào con chị nói ghét đàn ông. Không muốn yêu hay lập gia đình thì mới là đáng lo chứ. Mà ngay cả khi đó, nếu con chị muốn sống một mình và như thế là hạnh phúc thì cũng có gì mà phải lo.
Thanh Thủy 14-10-2023 04:52:31
Có một bà mẹ lúc nào cũng theo dõi, lo lắng, hỏi han, nhắc nhở và nhận lấy mọi trách nhiệm về cảm xúc của con về phía mình, con cái cũng mệt lắm đấy chị ạ. Con chị đã qua tuổi 18 rồi. Chị hãy đảm bảo được một điều là nó an toàn, là đủ. Còn mọi việc khác, hãy để con tự trài nghiệm, tự tìm tòi và từ nhận ra hạnh phúc của mình.
Em hãy hỏi các con: mẹ phải làm gì lúc này? Và hãy nói chuyện với con một cách tôn trọng, thẳng thắn.
Cần làm gì để chứng minh sự đàng hoàng và trong sáng của mình là việc mà anh ấy nhất định phải thực hiện cho bằng được.
Hãy ngừng xót thương, lo lắng cho kẻ tự hại mình và hại người thân. Chỉ khi nào ở vào đường cùng, may ra anh ta mới tỉnh ngộ.
Sống vật vờ, vô cảm, chịu đựng, bỏ lỡ mọi cơ hội có được hạnh phúc, chẳng lẽ là điều đúng đắn? Không, đó là bạc đãi bản thân đó, em ạ!
Người xưa có câu “thanh giả tự thanh”. Nhân cách em ra sao, lối sống thế nào, tự nhiên người khác sẽ hiểu, không hiểu bây giờ thì mai này cũng hiểu.
Từ cái nhìn tỉnh táo của người ngoài cuộc, Hạnh Dung thấy những lo lắng, băn khoăn của chồng bạn hoàn toàn không vô lý, vô tình như bạn phán xét đâu.
Có biết bao nhiêu kịch bản cầu hôn lãng mạn và đẹp đẽ khiến cô ấy xúc động và bỏ qua cho anh mọi việc.
Đối với mẹ, sự đồng thuận của em rất quan trọng. Hãy nói em mừng khi mẹ gặp được hạnh phúc, nhưng cũng mong mẹ bình an để đón nhận hạnh phúc.
Phải chăng trong cách nói của anh ấy thể hiện phần nào sự xem nhẹ của anh với em và mối quan hệ này?
Hãy quay lại với những vấn đề của mình với chồng, tìm cách sửa chữa nó, thay đổi nó, làm gì đó tốt hơn nếu có thể.
Nếu anh ấy cằn nhằn, khó chịu, cho rằng em làm to chuyện vì một cái ví, thì em hãy cân nhắc lại chuyện tình cảm của em và anh ấy.
Khi đã lập gia đình, phần đông ai cũng muốn có đứa con ruột thịt do mình sinh ra. Hãy trò chuyện cùng chồng để biết anh ấy đang nghĩ gì.
Anh chỉ có thể quyết định tha thứ và cùng hàn gắn, khi nỗi đau trong lòng anh đã lắng dịu phần nào, khi anh đã tạm ổn hơn một chút...
Mẹ em có thể thông cảm với những băn khoăn lo lắng của chồng em khi phải sống cảnh "chó chui gầm chạn", là một điều quá tuyệt vời.
Con nên giúp bạn mình nhìn thấy rõ hơn và tốt hơn điều bạn cần làm, chứ không nên là một người mách lẻo.
Vợ chồng cần xây dựng lòng tin và sự đồng cảm. Em đã chứng tỏ sự thay đổi của mình trong suốt thời gian qua, mong vợ công nhận nỗ lực đó.
Điều quan trọng anh cần phải nghĩ ở đây không đơn giản là họ của con, mà là mối quan hệ của vợ anh với gia đình chồng, và với anh.
Hãy nhận thức rõ rằng nếu em tiếp tục sống như bây giờ, thì em chỉ đang phá hoại thêm mối quan hệ, khiến cả hai cùng mệt mỏi và chán nản.