PNO - Hòa khí trong nhà vẫn là điều quan trọng nhất, cớ sao lại phải ghét bỏ, tức giận nhau vì chuyện của bên ngoài?
Chia sẻ bài viết: |
Thanh Thư 21-10-2021 04:46:21
Không bực không được. Nhà tôi bà osin mê cái giọng chửi xoe xóe máy tao chi tớ đấy lắm. Suốt ngày hóng, rồi mở ra coi. Cả nhà cứ vang rân điếc tai. Bả vốn xưa giờ cũng hiền lành lắm, mà hình như từ hồi nghe cái bà H đó chửi bới, đâm ra hỗn không chịu được. Qua dịch tôi tìm người mới.
Nhị Phương 20-10-2021 22:03:58
Ở nhà tôi là tôi cấm tiệt xem mấy cái vụ lộn xộn trên mạng. Chẳng ích lợi gì, học toàn chuyện xấu. Đây lại còn cả nhà xúm vào xem xong cãi nhau. Thật hêt biết nói....
Thanh Hóa 20-10-2021 22:02:16
Rảnh rỗi sinh nông nổi là vậy thôi. Ngồi không 4 tháng, làm sao không sinh ra chuyện cãi cọ. Không cãi cọ vì chuyện này thì cũng cãi cọ về chuyện khác. Hết giãn cách, ai lại lo việc người nấy thì lấy đâu ra thời gian cãi cọ.
Tiểu Mai 19-10-2021 16:12:09
Lên mạng sao cho vui chớ lên rồi xào xáo thì quá khổ. Kiếm chuyện gì vui, tích cực, chia sẻ với nhau.
Mạnh Hà 19-10-2021 15:40:51
Mình thấy cách tốt nhất cho việc này là: Nhịn - có một chữ "Nhịn".
Triệu Mẫn 19-10-2021 14:22:49
Người trong gia đình mà lại cự cãi làm gì chuyện của thiên hạ. Giờ mọi người có cãi nhau thì ông trời vẫn mọc đằng Đông và lặn đằng Tây chứ có gì thay đổi đâu
Mi Ngoan 19-10-2021 12:48:56
Tội ông bố ghê, chỉ vì lỡ "ăn thịt chó nhem nhẻm" mà bây giờ không được mở miệng bênh vực những chú chó bị thiêu hủy hay sao?
Hãy quan sát, hãy ở thật gần, hãy lắng nghe con mình, nhưng vẫn phải giả vờ như không can thiệp, không làm áp lực.
Có một may mắn là con cái luôn có khả năng cảm nhận được tình yêu thực sự của ba mẹ đằng sau sự “thiếu công bằng” đó.
Em chỉ còn một cách duy nhất, là tự quyết định điều mình cần làm đối với đứa con em đang mang trong bụng.
Mẹ có thể không hiểu hết khó khăn ở môi trường làm việc của em, nhưng mẹ sẽ luôn bảo vệ em. Em hãy chia sẻ câu chuyện, xin mẹ lời khuyên.
Khi trong lòng còn nhiều tổn thương, ở bên cạnh nhau bình yên đã khó, huống gì là phát triển những điều mới mẻ tốt đẹp và hy vọng?
Em chọn sai người và nỗ lực sai đối tượng, kiểu như ông bà nói "Tưởng giếng sâu anh nối sợi dây dài/ Ai ngờ giếng cạn anh tiếc hoài sợi dây".
Tốt hơn cả là em hãy cứ im lặng quan sát, nghe ngóng, và có những cách để phòng xa mà thôi.
Đứa bé là một gắn kết sâu sắc của em đối với cuộc sống. Hãy làm quen với suy nghĩ này từ việc gửi quà cho bé, giữ liên lạc với chị.
Nuôi dạy một đứa con tự kỷ đã là cả một cuộc chiến đấu kinh khủng, nuôi dạy một đứa trẻ tự kỷ không phải con mình lại còn kinh khủng hơn.
Có một câu người ta thường hay nói, mà trải qua thực tiễn, cô Hạnh Dung cũng tin là đúng: "Cha mẹ không thắng được con cái bao giờ".
Chị đừng đổ lỗi, đừng bào chữa, đừng thanh minh, hãy thể hiện mong muốn một cách chân thành được cùng chồng làm lại từ đầu.
Tết sẽ không vất vả nếu em và các con cùng phụ vợ, phụ mẹ việc nhà. Tết cũng là dịp đoàn tụ gia đình, là ký ức đẹp của các con.
Mong cho con đường trở về với chồng con của chị vẫn còn đó, mong sao lòng bao dung và kiên nhẫn của anh ấy vẫn còn.
Nếu chồng chị là người có hiểu biết, có lương tâm và có cảm xúc, anh không thể nào phản đối việc làm đúng đạo lý, đạo nghĩa của chị.
Hãy để mọi chuyện yên lặng ở đó, rồi từ từ hai người lại tiếp tục nói chuyện với nhau, xem có thể làm gì tốt hơn cho cuộc sống của mình.
Những chuyện khó nói liên quan đến ăn uống này vẫn là chuyện nhỏ. Nếu em để tâm một chút và khéo léo tìm cách thích nghi, em sẽ hòa nhập được
Chị hãy chấp nhận việc đã qua, và tự an ủi dẫu sao vẫn còn may mắn là giúp con gái chị nhận ra những vấn đề trong quan hệ của cháu.
Thay vì nơm nớp chờ đợi một tai họa tất nhiên sẽ xảy ra, hãy tự mình thú nhận với chồng, cầu xin anh một sự tha thứ.