Gì cũng có, chỉ không có tiền

23/11/2020 - 11:18

PNO - Em như “thú cưng” muốn gì cũng có - chỉ mỗi không có tiền. Thỉnh thoảng khi cần, em lại phải xin mẹ.

Thưa chị Hạnh Dung,
Em đang sống với người chồng lớn hơn em tới 40 tuổi. Vợ cũ anh mất đã lâu, con sống ở nước ngoài nên anh không vướng bận gì. Anh không bao giờ để em thiếu thốn.

Tủ lạnh nhiều đồ ăn ngon, hằng tháng anh đưa em mua sắm, chở về đầy xe. Anh đưa em đi du lịch khắp nơi từ dạo chưa có dịch, hết châu Âu đến Mỹ, Hàn rồi đi khắp nơi trong nước.

Em như “thú cưng” muốn gì cũng có - chỉ mỗi không có tiền. Thỉnh thoảng khi cần, em lại phải xin mẹ. Em có ngỏ ý muốn đi làm, anh bảo có thiếu gì đâu, hay là muốn tự do bay nhảy, qua lại với ai? Anh có để cho thiếu gì nữa đâu mà phải đi kiếm tiền?

Em thấy rất buồn. Có phải đó là nỗi buồn “lãng phí” không chị ơi?

Phạm Thị Lê (Q.1, TP.HCM)

Ảnh minh họa
Ảnh minh họa

Em Lê thân mến,

Hạnh Dung muốn hỏi em ngay: em muốn đi làm để kiếm tiền cho bớt tù túng, hay là cần tiền để thấy mình tự chủ hơn, không phụ thuộc trong cuộc sống? 

Đối với những người đang nghèo khó chật vật kiếm miếng ăn hằng ngày với bao nỗi lo con cái, nợ nần phải trang trải, cha mẹ già đau yếu phải phụng dưỡng, thì nghe chuyện của em - chắc có người sẽ bảo em “được voi đòi tiên”. Mà “tiên” ở đây, lại là… tiền - thứ tưởng như không có ý nghĩa gì trong cuộc sống đủ đầy của em.

Và nhiều người sẽ hỏi em thế này: “Em cần tiền để… mua gì nữa?”.

Hạnh Dung thì chú ý tới chi tiết em buồn vì thấy mình “như thú cưng” - được đáp ứng đủ đầy vật chất nhưng cảm nhận mình… vô dụng, mình không được làm những điều tự do như ý mình mong muốn, chứ không phải do mình túng thiếu. Nếu là vợ chồng bình thường, thì có thể… xin nhau tiền.

Em không dám xin chồng, có phải vì không biết giải thích vì sao cần có tiền riêng? Phải nói cho anh ấy, em cần tiền riêng để muốn… tự mình sắm quà cho ai đó trong gia đình, bạn bè… Và để không cảm thấy mình vô dụng.

Có một “hoài nghi” nữa từ câu nói của anh ấy: “Hay muốn tự do bay nhảy, qua lại với ai?”. Phải chăng do chênh lệch tuổi tác khá nhiều với vợ, nên anh có nỗi lo lắng và ám ảnh, không muốn vợ ra ngoài, được sống cuộc sống riêng tư của mình, vì rất có thể vợ sẽ gặp ai đó và… sinh chuyện?

Tôi nghiêng về hai ý: một là, anh lo xa, muốn vợ ít tiếp xúc với bên ngoài để hạn chế những mối quan hệ không hay, hai là, em buồn vì tù túng, muốn có việc làm và kiếm đồng tiền do mình làm ra để trở thành con người tự chủ.

Vậy thì em cần nói chuyện với chồng. Nếu vợ chồng em có đủ thương yêu và tin tưởng, thì cuộc nói chuyện sẽ không quá khó khăn. Hãy cho chồng biết em không thoải mái khi tiêu tiền của anh ấy, và quan trọng hơn là em muốn chung sức với anh về kinh tế gia đình, muốn có niềm vui được làm việc và cảm giác mình có ích.

Không biết em có nghề nghiệp gì không? Nếu không, em cũng có thể nhờ chồng giúp vốn cho mình kinh doanh buôn bán nhỏ. Hãy nói rõ rằng em thích làm việc, nhu cầu đó còn lớn hơn cả việc được anh cung phụng đầy đủ. Đây là nhu cầu tinh thần để sống vui vẻ, chứ không phải “âm mưu” ra ngoài tạo dựng những mối quan hệ bè bạn.

Hạnh Dung nghĩ nếu vợ chồng yêu thương nhau thật lòng, thì anh ấy sẽ thấu hiểu được mong muốn của em, và vui lòng giúp đỡ.

Hy vọng việc sẽ tốt, em nhé.

HẠNH DUNG

 

Thư chia sẻ cùng chị Hạnh Dung của Báo Phụ Nữ, mời bạn đọc gửi về email: hanhdung@baophunu.org.vn

Tư vấn tâm lý - tình yêu - hôn nhân trực tiếp và miễn phí tại Phòng tư vấn Hạnh Dung, toà soạn Báo Phụ Nữ.

Thời gian: từ Thứ 2 tới Thứ 6 trong giờ hành chánh.

 

news_is_not_ads=
TIN MỚI